Loại biến hóa này, khiến cho hắn thỉnh thoảng nhớ lại, cảm thấy xa lạ. Đồng thời, hết lần này tới lần khác hắn nhớ tới nữ nhi của mình.
- Có thể, đây là giá lớn.
Trong trầm mặc, trong lòng Thông Thiên Đạo Nhân than nhẹ. Sau khi cắt đứt xúc động này dâng lên, trong mắt của hắn càng băng lạnh.
Hắn vốn là đang ngồi bế quan, bị ý chí của Nghịch Phàm chúa tể đánh thức. Hắn biết sứ mạng của mình chính là phải ở thời điểm trước khi Nghịch Phàm chúa tể thức tỉnh, đề phòng tất cả bất ngờ xuất hiện.
Tà Hoàng đã chết, cũng có sứ mệnh như vậy. Dựa theo kế hoạch của bọn họ, tất cả chắc là tiến hành đâu vào đấy. Nhưng Bạch Tiểu Thuần trở về, lấy chiến lực cường hãn của hắn trực tiếp nghiền ép Tà Hoàng, lại khiến cho kế hoạch của bọn họ không thể không sớm triển khai.
Tuy nói tất cả cuối cùng bị trì hoãn, nhưng chung quy thời điểm Nghịch Phàm chúa tể thức tỉnh, cũng càng lúc càng gần. Cho đến giờ phút này, theo trận pháp của Bạch Tiểu Thuần xuất hiện, trận pháp này ẩn chứa thời gian bản nguyên, khiến cho Nghịch Phàm chúa tể cảm nhận được một tia uy hiếp. Cho dù chỉ là một tia, vừa vặn vì Thông Thiên Đạo Nhân làm người bảo hộ, hắn nhất định phải loại bỏ uy hiếp này.
- Bạch Tiểu Thuần!
Ánh mắt Thông Thiên Đạo Nhân lóe lên. Ở trong nháy mắt Bạch Tiểu Thuần tới gần, thân thể hắn bước một bước đi ra, tay phải bấm quyết. Nhất thời chín đại phong ấn đột nhiên biến ảo. Lúc này hình dáng của chín đại phong ấn này biến hóa, thình lình hóa thành chín ngọn đèn cực lớn!
Trong khoảnh khắc, các ngọn đèn khác ở xung quanh chín ngọn đèn này, lại trực tiếp tắt một ngọn đèn. Sau khi tắt, lập tức một sương mù tối tăm. Từ bên trong ngọn đèn dầu tắt này tản ra, cuối cùng lại hình thành một bàn tay to màu đen, ầm ầm lao thẳng đến chỗ Bạch Tiểu Thuần.
Bàn tay này khí thế kinh thiên động địa, phát ra uy áp có thể so với Thái Cổ đỉnh phong. Cho dù là Bạch Tiểu Thuần trước đó đánh với Tà Hoàng một trận, hình như cũng chênh lệch không bao nhiêu. Chỉ là đối với thân thể Thái Cổ của Bạch Tiểu Thuần sau khi gõ chuông, lại yếu hơn một ít!
Gần như ở trong chớp mắt bàn tay này đã tới. Trong mắt Bạch Tiểu Thuần có hàn quang hiện ra. Đối với Thông Thiên Đạo Nhân, cừu hận của hắn vượt qua những người khác. Lúc này ở trong chớp mắt tới gần, tay phải hắn bấm quyết vung lên. Nhất thời từng ánh sáng Thái Cổ chớp mắt đến, trong tiếng nổ vang lao thẳng đến chỗ bàn tay to màu đen.
Một cái chớp mắt, hai người cách hư không, lại trực tiếp triển khai cuộc chiến thần thông. Tiếng sấm bạo phát, vang vọng khắp nơi. Đồng thời, ngọn đèn thứ hai, ngọn đèn thứ ba, ngọn đèn thứ tư lần lượt tắt đi. Từng bàn tay to màu đen biến ảo ra, lao thẳng đến chỗ Bạch Tiểu Thuần.
Trong tiếng nổ ngập trời, Bạch Tiểu Thuần bấm quyết, lực lượng thân thể cùng tu vi đồng thời quật khởi. Bất Diệt Chủ Tể Quyền còn đột nhiên xuất hiện. Nó đi qua nơi nào, bẻ gãy nghiền nát nơi đó. Những bàn tay to màu đen này lại không có cách nào ngăn cản.
Thông Thiên Đạo Nhân khẽ nhíu mày, trong lúc phất tay mấy ngọn đèn còn sót lại đều tắt, lại hình thành bàn tay to màu đen. Sau khi cùng bàn tay to bị tan vỡ trước đó hóa thành sương mù dung hợp với nhau, lại ở phía trước Bạch Tiểu Thuần, ngưng tụ thành một người khổng lồ sương mù màu đen. Người khổng lồ này gầm khẽ, lao thẳng đến chỗ Bạch Tiểu Thuần.
Tất cả những điều này nói rất dài dòng, nhưng trên thực tế từ khi bắt đầu cho đến hiện tại, cũng chính là thời gian mấy lần hít thở. Thần thông giữa hai người va chạm, đã dao động khắp nơi. Nhất là giờ phút này tất cả tu sĩ Tiên Vực Vĩnh Hằng đều đang quan tâm. Mỗi một người khi nhìn thấy được Thông Thiên Đạo Nhân, khi nhìn thấy được Bạch Tiểu Thuần cùng hắn đấu pháp, tâm thần tất cả đều chấn động.
- Thông Thiên Đạo Nhân!
- Hóa ra hắn cũng người của đại địch thiên ngoại!
- Đáng chết. Sớm biết như vậy, năm đó nên giết chết người này mới đúng!
Nhất là những Thiên Tôn của Tà Hoàng Triều trước đó, trong mắt mỗi người đều lộ ra hàn quang. Đối với Thông Thiên Đạo Nhân ở đây, sát cơ mãnh liệt.
Nhưng bọn họ hiểu rõ, thời khắc này Thông Thiên Đạo Nhân, bọn họ căn bản cũng không thể đối kháng. Bọn họ chỉ có thể tập trung hi vọng ở trên người Bạch Tiểu Thuần. Mắt thấy trời cao không ngừng nổ lớn. Bạch Tiểu Thuần bấm quyết, tất cả mọi thứ xung quanh hắn vặn vẹo. Dưới thời gian bản nguyên bạo phát, người khổng lồ màu đen kia cũng bị ảnh hưởng, chậm lại một tia. Đồng thời, Bạch Tiểu Thuần lại trực tiếp xuyên qua. Bất Tử Quyển khôi phục khuếch tán toàn thân, trong mắt mang theo tinh quang giống như lợi kiếm, lao thẳng đến chỗ Thông Thiên Đạo Nhân.
- Tinh không, mất đi!
Mắt thấy Bạch Tiểu Thuần xuyên qua đến, ánh mắt Thông Thiên Đạo Nhân lóe lên. Hai tay hắn bỗng nhiên giơ lên, vung mạnh lên. Nhất thời hư vô xung quanh hắn, cuối cùng lại huyễn hóa thành một mảnh bản đồ tinh không thật giống như đã bị rút nhỏ vô số lần!
Bên trong bản đồ tinh không này, vô số ngôi sao sáng chói, giống như trong mỗi một mảnh tinh quang, đều ẩn chứa tộc quần văn minh. Nhưng hôm nay, ở trong nháy mắt khi vừa xuất hiện, mảng lớn mảng lớn tắt... Cho đến hóa thành tối tăm!
Tối tăm này càng tràn ngập, khuếch tán không ngừng, lan tràn toàn bộ trời cao của Tiên Vực Vĩnh Hằng, từ phía xa nhìn lại, lại giống như bầu trời trở thành màu đen.
Ở trong màu đen này, âm thanh của Thông Thiên Đạo Nhân, giống như ẩn chứa sự tịch diệt thật sự, khiến cho trời cao đen nhánh kia hóa thành một gương mặt cực lớn, há miệng cắn về phía Bạch Tiểu Thuần!
Hình dáng gương mặt này, tuy là dáng vẻ của Thông Thiên Đạo Nhân, nhưng nếu cẩn thận quan sát, thình lình cực kỳ giống với Nghịch Phàm chúa tể!
Gương mặt đi qua nơi nào, tất cả sức sống hình như đều sẽ bị mất đi. Thậm chí ngay cả trời cao mặt đất, đều xuất hiện khô héo. Cảnh tượng như vậy, vượt qua thần thông của Tà Hoàng. Đây là... đến từ đạo của Nghịch Phàm, từ tay của Thông Thiên Đạo Nhân tay, hình thành phương pháp tịch diệt!
Nhất là sự tối tăm này khuếch tán, cuối cùng lại khiến cho trận pháp bốn phía xung quanh còn chưa hoàn thành triệt để, xuất hiện dấu hiệu bị ăn mòn. Hình như không bao lâu, trận pháp do Bạch Tiểu Thuần ngưng tụ toàn bộ chúng sinh Tiên Vực Vĩnh Hằng hình thành, lại sắp trở nên tán loạn.