Thánh Hoàng vô cùng kinh ngạc. Sau khi mở miệng hít sâu một hơi, hắn lập tức truyền ra phong lệnh. Bạch Tiểu Thuần cũng không chậm trễ chút nào, truyền ra pháp chỉ. Nhất thời Thiên Tôn cùng với Bán Thần của Khôi Hoàng Triều và Thánh Hoàng Triều, tất cả đều xuất động, nhanh chóng chạy về phía kết giới cách mình gần nhất.
Bên trong Tà Hoàng Triều, mặc dù Tà Hoàng ngã xuống, nhưng hôm nay đám người Nguyên Yêu Tử đều biết được đúng mực. Không cần Bạch Tiểu Thuần phân phó, bọn họ lập tức triệu tập Bán Thần, cũng gia nhập vào.
Thậm chí Bạch Tiểu Thuần còn triệu hoán ra hai vị nô bộc Thái Cổ trên bảo quạt, để cho bọn họ cũng đi xóa bỏ kết giới.
Tập hợp toàn bộ lực lượng của ba hoàng triều lớn Tiên Vực Vĩnh Hằng, lại thêm hai vị Thái Cổ, đi thanh lý những kết giới này, như vậy mới khiến cho tất cả có thể được lấy sự khống chế. Về phần Bạch Tiểu Thuần cùng Thánh Hoàng cũng không có nhàn rỗi. Bọn họ tìm hai kết giới lớn nhất, trong nháy mắt bay đi.
Khi Thánh Hoàng nhìn thấy được Bạch Tiểu Thuần triệu hồi ra hai vị nô bộc Thái Cổ, hắn lại hít vào một hơi. Nhưng đồng thời trong lòng hắn bỗng nhiên có thêm một chút nắm chắc đối với việc Tiên Vực Vĩnh Hằng có thể tiếp tục tồn tại. Lúc này khu vực hắn lựa chọn, là có kích thước giống như ngọn núi. Bạch Tiểu Thuần lựa chọn, lại là một viên lớn nhất trong những Vẫn Thạch rơi xuống lần này. Nó có kích thước có thể so với một hòn đảo nhỏ. Địa điểm rơi xuống, cũng không phải là đại lục, mà là trên biển Vĩnh Hằng, trôi lơ lửng ở nơi đó, không ngừng lan tràn.
Trong lòng Bạch Tiểu Thuần lo lắng, còn có mệt mỏi. Từ sau khi hắn trở về, lại gần như hoàn toàn không có một chút thanh nhàn. Đầu tiên là tới cứu Cự Quỷ Vương, lại chiến đấu với Tà Hoàng giả, sau đó Tà Hoàng giả vừa chết, phong ấn ngăn ra Nghịch Phàm chúa tể. Chờ tới khi Bạch Tiểu Thuần tốn sức trăm cay nghìn đắng chữa trị xong phong ấn, lại xuất hiện những kết giới.
Tất cả những điều này, khiến cho bất luận là thân thể hay tâm thần hắn, đều rất mệt mỏi. Nhưng hắn không thể không mạnh mẽ lên tinh thần, triển khai tốc độ cao nhất gào thét lao tới gần biển Vĩnh Hằng, đến chỗ kết giới này.
Không chút do dự, Bất Tử Cấm dĩ nhiên được triển khai, trực tiếp xuyên qua kết giới màu đen kia. Thời điểm hắn xuất hiện, thình lình ở bên trong kết giới. Mới vừa vào tới, Bạch Tiểu Thuần cũng lấy làm kinh hãi. Lúc này mới qua thời gian ngắn ngủi, bên trong kết giới tự nhiên cũng không có nước biển, có chỉ là một mảnh mặt đất màu đen...
Chỗ xa hơn, hình như tồn tại một ngọn núi lửa. Ngọn núi lửa kia hiển nhiên chính là Vẫn Thạch biến thành, đang có sương mù màu đen cuồn cuộn, không ngừng khuếch tán ra, trở thành chỗ căn nguyên kết giới lan tràn.
Bạch Tiểu Thuần vừa tản thần thức ra ngoài, đồng tử của hắn lập tức co lại. Hắn chú ý tới ở bên trong kết giới này, thình lình vẫn tồn tại vô số ma ảnh. Những ma ảnh này trốn ở bên trong sương mù màu đen, cũng không biết là bọn chúng thúc đẩy sương mù khuếch tán, vẫn sương mù mang theo bọn chúng lan tràn.
Lúc này sau khi chú ý tới Bạch Tiểu Thuần, mỗi một ma ảnh phát ra âm thanh thê lương, lao thẳng đến chỗ của Bạch Tiểu Thuần.
Không giống với những u ảnh ở trong cơ thể chúa tể, thần thức Bạch Tiểu Thuần đảo qua những ma ảnh này, lập tức lại phát giác, bọn chúng lại là oan hồn, hoặc chính xác mà nói, là một loại hồn!
Còn đối phó với hồn, Bạch Tiểu Thuần có quá nhiều biện pháp. Lúc này hắn cũng thở phào nhẹ nhõm, giơ tay phải vung lên. Nhất thời rất nhiều rất nhiều Tụ Hồn Đan lại trực tiếp bị hắn ném ra ngoài!
- Sớm biết rằng ở chỗ Nghịch Phàm này có hồn, ta còn đi cần đi tới tinh không làm gì.
Bạch Tiểu Thuần vung tay áo một cái. Ở trong tiếng nổ lớn này, Tụ Hồn Đan một đường quét ngang, gió cuốn mây tan, giống như vào chỗ không người!
Ma ảnh bên trong kết giới, đều là các tộc quần năm đó, sau khi Nghịch Phàm chúa tể hủy diệt tinh không, bị khí tức hắn lây nhiễm, do đó hình thành tồn tại giống như oan hồn. Bọn họ trước đây theo Nghịch Phàm chúa tể, quét ngang toàn bộ tinh không. Đi qua bất kỳ tộc quần nơi nào cũng vừa nghe tin đã sợ mất mật.
Chủ yếu là những oan hồn ma ảnh, vì vốn chính là vật tử vong, cho nên căn bản cũng không sợ buh giết chết. Lại trừ phi là sử dụng đại thần thông thuật pháp, có thể hoàn toàn diệt sạch hắn ra, rất nhiều thần thông khác, đối với chúng đều gần như vô hiệu.
Chỉ có một tộc quần khác, mới có thể bị loại thần thông này nhằm vào hồn thể. Nhưng tộc quần như vậy, bình thường sớm đã bị Nghịch Phàm chúa tể tự tay xóa bỏ. Kể từ đó, liền biến thành đại quân ma ảnh, ở trong năm tháng đã qua, trở thành lực lượng tay sai khủng bố nhất trong tay của Nghịch Phàm!
Cho đến sau khi Nghịch Phàm bị ba người con lớn của Vĩnh Hằng hy sinh tính mạng phong ấn, những quân đoàn ma ảnh cũng theo đó tiến vào trong cơ thể Nghịch Phàm chúa tể, hôn mê trong năm tháng vô tận.
Hiện tại theo Nghịch Phàm nửa thức tỉnh, những đại quân ma ảnh này lại lập tức đều sống lại. Mỗi một người theo máu thịt Vẫn Thạch rơi xuống, theo kết giới xuất hiện, nhất thời lại huyễn hóa ra, cùng lúc không ngừng lan tràn Tiên Vực Vĩnh Hằng. Về phương diện khác lại là đối với tất cả người bước vào, đều triển khai diệt sạch cắn nuốt.
Nhưng... bọn họ gặp phải Bạch Tiểu Thuần...
Bạch Tiểu Thuần cả đời này luyện hóa, bắt hồn, số lượng nhiều, sợ rằng có thể so sánh với số lượng chúng sinh của toàn bộ Tiên Vực Vĩnh Hằng. Bản thân hắn lại là Luyện Hồn Sư, lại từng trải qua cuộc hành trình tinh không. Có thể nói đối với Bạch Tiểu Thuần mà nói, hắn năm đó mặc dù sợ quỷ, nhưng hắn hiện tại không sợ nhất chính là quỷ.
Lúc này mắt thấy những ma ảnh này dữ tợn gào thét nhào tới, Bạch Tiểu Thuần nhất thời vui vẻ, tay phải vung vẩy. Theo Tụ Hồn Đan rơi lả tả nổ tung ra, lập tức từng Tụ Hồn Đan hình thành vòng xoáy lực hút, lại trong nháy mắt bạo phát. Trong chớp mắt những ma ảnh gần đó đã bị hút đến.
Mặc cho những ma ảnh này giãy giụa như thế nào, đều chỉ là chuyện vô nghĩa. Ở dưới lực hút cực lớn đặc biệt nhằm vào bọn họ này, những ma ảnh này giống như yếu đuối không chịu nổi một đòn. Ở trong tiếng gào thét thê lương, trong phút chốc ma ảnh từ bốn phía xung quanh nhào tới vô biên vô hạn, liền trực tiếp hóa thành hơn mười đoàn hồn cực lớn.
Bên trong bất kỳ một đoàn hồn nào, đều có vô số ma ảnh. Bọn họ rít gào lẫn nhau, đè ép lẫn nhau, nhưng lại không tránh thoát...