Cự Quỷ Vương nói, giơ tay phải lên lấy ra một miếng ngọc giản, trút dấu vết thần thức vào trong tay. Rất nhanh, ngọc giản này lóe sáng, sau đó được Cự Quỷ Vương đưa cho Bạch Tiểu Thuần.
Trong mắt Bạch Tiểu Thuần có tinh quang lập lòe. Sau khi tiếp nhận ngọc giản hắn xem qua một chút. Trong đầu hắn nhất thời hiện ra toàn bộ phạm vi của Tiên Vực thứ ba. Đồng thời, ở bên trong bản đồ này còn có giới thiệu sơ qua đối với Bán Thần các châu. Mặc dù không được đầy đủ các mặt, nhưng hiển nhiên những thứ này đều là ký ức của tu sĩ Thiên Nhân kia.
Cùng lúc đó, Bạch Tiểu Thuần cũng nhận thấy được khu vực bên trong được Cự Quỷ Vương đánh dấu.
- Hai người chúng ta, mỗi người đi một châu, từng người giết chết một vị Bán Thần, sau đó tập hợp ở nơi này.
Cự Quỷ Vương hít một hơi thật sâu, trong mắt có sát ý tràn ngập.
- Trần Nguyên Tử của Túng Sơn Châu này, tu vi chỉ là Bán Thần sơ kỳ. Lão phu ra tay, có mười phần nắm chắc sẽ giết chết hắn. Gần Túng Sơn Châu là Vân Hải Châu. Vị đại tôn ở đó được gọi là Lý Lạc Hải, tu vi Bán Thần hậu kỳ. Tiểu Thuần, ngươi đi giết hắn được chứ?
Cự Quỷ Vương nói xong, nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần.
Bạch Tiểu Thuần không mở miệng, nhưng sát ý trong mắt hắn đã khiến cho Cự Quỷ Vương cảm thấy không có vấn đề gì. Hắn gật đầu, đang muốn lại nói một phen, Bạch Tiểu Thuần thản nhiên truyền ra lời nói.
- Quỷ Mẫu trấn thủ nơi đây. Sau khi phát hiện nhất định sẽ đuổi theo. Cho nên chuyện này nhất định phải nhanh. Thời gian và địa điểm tập hợp, cũng phải vạch ra sẵn. Nếu muộn, không cần tiếp tục chờ đợi, rời khỏi Tiên Vực thứ ba này, đi tới Thánh Hoàng Triều!
Mắt thấy Bạch Tiểu Thuần mở miệng bổ sung, tinh thần Cự Quỷ Vương càng thêm phấn chấn. Hắn đối với thủ đoạn của Bạch Tiểu Thuần ban đầu ở Man Hoang, vẫn rất tán thưởng. Lúc này hắn cũng mở miệng bổ sung một phen. Rất nhanh, hai người đã hoàn thiện kế hoạch đơn giản. Cự Quỷ Vương hít một hơi thật sâu, liếc mắt ngưng trọng nhìn Bạch Tiểu Thuần.
- Tất cả lấy an toàn làm chủ!
Nói xong, Cự Quỷ Vương xoay người thoáng một cái, biến mất khỏi bên trong ngôi miếu đổ nát.
Bạch Tiểu Thuần nhìn vào nơi Cự Quỷ Vương biến mất. Sau một lúc lâu hắn mới thu hồi ánh mắt. Hắn nhìn ngôi miếu đổ nát, nơi mình đã ở lại hơn nửa năm cùng với mưa tuyết trên mặt đất, còn có cả bầu rượu đổ vỡ một lát.
Bên trong thần thức của hắn, lúc này tất cả phạm vi của huyện thành nhỏ đều hiện lên ở trong lòng. Dần dần, ánh sáng trong mắt Bạch Tiểu Thuần càng lúc càng mãnh liệt, giống như ngọn lửa của sinh mệnh lại một lần nữa thiêu đốt!
- Cũng đã đến lúc nên rời đi...
- Cự quỷ lão ca nói có đạo lý. Trên thực tế ta cũng hiểu rõ... Hi vọng...
- Hi vọng của người thế giới Thông Thiên, hi vọng của ta, đồng thời cũng là hi vọng của Hạo nhi!
Bạch Tiểu Thuần cúi đầu nhìn dấu vết trên mu bàn tay củ mình. Lúc ngẩng đầu, toàn thân hắn đã hoàn toàn khác nhau với hơn nửa năm qua. Hắn giống như một thanh lợi kiếm được rút ra khỏi vỏ, kiếm ra, ánh sáng lạnh mười bảy châu.
- Con đường của ta, vẫn là trường sinh, vẫn là... Khiến cho thân bằng hảo hữu của ta, khiến cho những người cùng một đường với, tất cả... Trường sinh!
- Chuyện đánh đánh giết giết, ta cũng không lại có nghi vấn gì nữa. Muốn thu được trường sinh, như vậy trên con đường này, nhất định sẽ tồn tại khó khăn cùng nhấp nhô. Nếu trong tay không có lợi kiếm, lại làm sao có thể một đường vượt qua mọi chông gai, đi lên trường sinh!
- Ta còn khiếp sợ tử vong, sợ nữa... cũng chỉ là vô ích. Chỉ có khiến mình trở nên mạnh mẽ, thay đổi... khiến không ai có thể giết chết ta, mới là lựa chọn mạnh nhất bảo vệ đại đạo!
Trước khi Bạch Tiểu Thuần bước ra, bước chân hạ xuống, trong chớp mắt, những mưa tuyết trong thiên địa bốn phía xung quanh bay xuống, dường như đều dừng lại một chút.
Dường như có một sóng dao động vô hình khiến người ta không phát hiện được, vào giờ phút này, phát ra sóng lớn!
- Người của thế giới Thông Thiên đều nói... Nếu như cho ta đủ điều kiện, như vậy ta có thể khiến cho toàn thế giới gặp tai họa, tan vỡ... Vậy xem thử một chút... Ta rốt cuộc có thể gây ra tai họa long trời lở đất cho một huyết mạch muốn nô dịch thế giới Thông Thiên, một huyết mạch khác muốn dung hợp thế giới Thông Thiên, mục đích cuối cùng của cả hai cũng chỉ là vì cắn nuốt hai đại hoàng triều hay không!
Trong tiếng thì thào của Bạch Tiểu Thuần, thân thể hắn đã biến mất ở bên trong ngôi miếu đổ nát. Thời điểm hắn xuất hiện, thình lình dường như ở trên hư không của chín tầng trời.
Hắn đứng ở nơi đó, khí tức toàn thân thu lại đến cực hạn. Cho dù là có Bán Thần đỉnh phong ở trước mặt hắn, lúc này cũng hoàn toàn không có cách nào phát hiện ra. Trừ phi là... Thiên Tôn hạ xuống, mới có thể cảm nhận rõ ràng.
Bởi vì giờ phút này, Bạch Tiểu Thuần từ lâu đã vượt qua Bán Thần đỉnh phong. Nói hắn là chuẩn Thiên Tôn cũng không quá thỏa đáng. Bởi vì giờ phút này... Cho dù là chuẩn Thiên Tôn ở trước mặt hắn, cũng sẽ vẫn bị đánh bại!
Tuy rằng lực chiến không thể so sánh được với Thiên Tôn chân chính, nhưng Bạch Tiểu Thuần tất nhiên vẫn có thể tính thành là... Hơn nửa chiến lực Thiên Tôn!
- Lấy ra danh trạng, đi Thánh Hoàng Triều... Ở nơi đó, mượn tài nguyên của Thánh Hoàng Triều, hoàn thành đột phá, trở thành Thiên Tôn chân chính!
Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây, chán chường cùng tinh thần sa sút hoàn toàn bị chôn cất ở trong lòng. Thoáng một cái, hắn liền trực tiếp phá vỡ hư vô, tốc độ cực nhanh, dĩ nhiên đến một loại cực hạn đỉnh phong.
Vân Hải Châu, ngay gần Túng Sơn Châu. Chỉ có điều so với Túng Sơn Châu đều là những dãy núi đan xen, bên trong Vân Hải Châu, lại là một dải đất bình nguyên mênh mông, thậm chí ở đây linh khí thiên địa đều vượt xa những châu khác. Phối hợp với hình dạng nơi đây, khiến cho Vân Hải Châu này trở thành một trong ba kho thuốc lớn bên trong toàn bộ Tiên Vực thứ ba.
Cho nên cường giả Bán Thần ở chỗ này trấn thủ, không thể là Bán Thần sơ kỳ bình thường. Nhất định phải có một vị đại tôn Bán Thần hậu kỳ, mới có thể trấn thủ loại trọng địa này.
Ở bên trong Vân Hải Châu này, số lượng Thiên Nhân cũng vượt qua những châu khác. Bên trong chín quận cùng với trên trăm thành trì, mỗi chỗ địa phương đều tồn tại ruộng thuốc mênh mông.
Về phần đại tôn Lý Lạc Hải, phủ đệ của hắn nằm ở trung tâm của Vân Hải Châu này. Kho thuốc lớn nhất của châu, cũng chính là Vân Hải Chủ Thành rất phồn vinh bên trong Vân Hải Châu!