Cũng chính là vào lúc này, thân thể Trương Đại Bàn run lên bần bật. Trực giác Niệm Đan của hắn, khiến cho hắn lập tức nhận thấy được ở bên trong đầm lầy cách mình nghìn trượng thình lình có một con quái vật khổng lồ, đang gào thét lao về phía mình.
Con quái vật khổng lồ cho Trương Đại Bàn cảm giác, giống như thấy được Thiên Nhân. Điều này khiến cho hắn lập tức lại ý thức được, một khi đối phương tới gần, mình... tuyệt không thể nào sống sót được nữa!
- Cho dù chết, cũng muốn lôi kéo vài người cùng nhau chết!
Trương Đại Bàn mắt thấy tình cảnh như vậy, trong mắt lộ ra sự điên cuồng. Cuối cùng hắn chợt phóng lên cao. Gần như ở trong nháy mắt khi hắn bay ra, trên bầu trời xa xăm, Lôi Nguyên Tử giống như Hầu Tử, còn có hai tu sĩ bắc mạch mặc rất dầy ở bên cạnh hắn đã nhanh chóng lao đến, tốc độ cực nhanh. Mắt thấy sẽ tới gần.
Cũng chính là vào lúc này, ngoài mấy trăm trượng, trong đầm lầy một con nhện chừng trăm trượng chừng, thình lình lộ ra nửa người, giống như muốn nhảy lên một cái!
Cảnh tượng như vậy, khiến cho sắc mặt ba người Lôi Nguyên Tử biến đổi. Bọn họ muốn lui về phía sau. Ở trong một cái chớp mắt này, Trương Đại Bàn muốn toàn lực đi ngăn cản ba người Lôi Nguyên Tử chạy trốn. Bỗng nhiên, ngọc giản truyền âm ở bên trong túi trữ vật của hắn chấn động.
- Đại sư huynh, sư huynh ở đâu?
Trương Đại Bàn sửng sốt. Giống như tuyệt địa gặp sinh, hắn không tiếp tục đi ngăn cản ba người Lôi Nguyên Tử chạy trốn nữa, mà ngửa mặt lên trời, hướng về phía trời cao phát ra một tiếng hô lớn nhất mà hắn có thể hô lên được.
- Tiểu Thuần cứu ta!
Tiếng rít gào này nhất thời ầm ầm ầm khuếch tán ra. Bạch Tiểu Thuần ở phía xa đang nhanh chóng lao về phía trước. Thân thể hắn chợt dừng lại. Hắn quay đầu trực tiếp nhìn về phía phương bắc. Vào giờ phút này, khí thế xông thẳng lên trời, giống như sấm sét, trực tiếp nổ tung. Tốc độ của hắn bạo phát đến cực hạn. Trong tiếng nổ lớn, hắn giống như lưu tinh, thiên ý tràn ngập, khiến cho trời cao cuồn cuộn, lộ ra một gương mặt cực lớn thuộc về Bạch Tiểu Thuần, lao thẳng đến chỗ của Trương Đại Bàn!
Tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã di chuyển qua!
Gần như trong chớp mắt khi gương mặt của Bạch Tiểu Thuần hiện lên ở trên trời cao, đồng thời ở trong đầm lầy này, một người Vân Lôi Tử khác của Cửu Thiên Vân Lôi Tông, sắc mặt thâm trầm bay qua ở giữa không trung.
Hắn chợt ngẩng đầu lên. Cảm nhận được phía xa truyền tới sóng dao động của Thiên Nhân, trong mắt hắn có hàn quang lóe lên.
Hắn có thể nói là ca ca trong Vân Lôi Song Tử, song tử bọn họ vốn từng là một khối. Mặc dù vì tu luyện tạo thành bất ngờ, hóa thành hai người, nhưng trên tâm thần giữa bọn họ có thể sử dụng bí pháp khai thông.
Đối với chuyện giữa Bạch Tiểu Thuần cùng với một thân thể khác, hắn đã hiểu rõ tất cả. Trên thực tế lúc đó Bạch Tiểu Thuần truy sát đệ đệ hắn, hắn đang ở dải đất bình nguyên, ơ giữa cách khu vực đầm lầy, sau đó mới tới sa mạc.
Mặc dù trong thời gian ngắn không có cách nào cứu viện, nhưng hắn vẫn nhanh chóng đến. Giờ khắc này hắn đã ở trong đầm lầy này. Trong nháy mắt nhận thấy được khí tức của Bạch Tiểu Thuần, trong mắt hắn có hàn quang lóe lên. Hắn lập tức cùng sử dụng bí pháp khai thông với đệ đệ.
- Bạch Tiểu Thuần ở bên trong đầm lầy. Ngươi nhanh chóng chạy tới. Hai người chúng ta dung hợp một thể, giết chết Bạch Tiểu Thuần này!
Vị đệ đệ trong Vân Lôi Song Tử kia đã trốn ra khỏi sa mạc, đang chạy ra khỏi khu vực đầm lầy. Giờ khắc này hắn đang ở dải đất bình nguyên. Sau khi nhận được bí pháp truyền âm của huynh trưởng hắn, trong mắt hắn có ánh sáng ngoan độc hiện lên. Hắn chợt xoay người, quay đầu lại lao về phía đầm lầy.
Mà giờ khắc này, tốc độ của Bạch Tiểu Thuần theo thiên ý quật khởi, cũng đã bạo phát ra. Hắn lao nhanh giống như một đạo lưu tinh, lao thẳng đến chỗ của Trương Đại Bàn.
Khoảng cách giữa bọn họ không phải đặc biệt xa. Tốc độ của Bạch Tiểu Thuần lại rất nhanh. Lúc này người còn chưa tới, khí tức cùng với uy áp của hắn lại ầm ầm hạ xuống bốn phía xung quanh Trương Đại Bàn.
Ở bên trong đầm lầy này, thân thể con nhện cực lớn chợt dừng lại. Trong mắt nó nhanh chóng chớp động vài cái. Dường như Trương Đại Bàn cho nó cảm giác rất đặc biệt. Rốt cuộc nó lựa chọn không để ý tới uy áp của Bạch Tiểu Thuần, thân thể chợt nhảy mạnh lên một cái, phát ra tiếng gào thét chói tai, lao thẳng đến chỗ Trương Đại Bàn.
Lúc này ba người Lôi Nguyên Tử hoảng sợ đang muốn lui về phía sau. Nhưng không đợi bọn họ rút đi, con nhện kia lại chợt mở miệng. Nhất thời từng sợi tơ nhện màu đen liền trực tiếp từ trong miệng nó phun ra, chớp mắt trực tiếp quấn về phía Trương Đại Bàn cùng với đám người Lôi Nguyên Tử, chợt kéo mạnh một cái. Trương Đại Bàn phun ra máu tươi. Lực kéo này quá mạnh, trực tiếp kéo hắn tới thẳng phía dưới đầm lầy.
Ba người Lôi Nguyên Tử cũng tràn ngập tuyệt vọng. Nhưng mặc cho bọn họ giãy giụa như thế nào, cũng vẫn không có cách nào thoát ra được. Bọn họ chỉ có thể cùng Trương Đại Bàn, bị trực tiếp lôi đến trên đầm lầy. Hơn nữa, lúc này ở trên mặt bốn người hiện lên khí đen. Chung quy giống như trúng phải kịch độc. Loại độc này rất quỷ dị, còn đang chuyển động. Nhìn kỹ, giống như từng con con nhện màu đen hư ảo bám ở trên người của mọi người.
Trương Đại Bàn tu vi yếu nhất. Trước đó hắn còn bị trọng thương. Giờ khắc này sau khi bị trúng độc, trực tiếp hôn mê. Ba người Lôi Nguyên Tử có tu vi hùng hậu, còn có thể miễn cưỡng kiên trì.
Cùng lúc đó, con nhện kia cũng nhanh chóng chìm vào bên trong đầm lầy, lôi kéo đám người Trương Đại Bàn nhanh chóng đi về phía trước.
Cũng chính là vào lúc này, thiên địa vang lên một tiếng sét. Gương mặt cực lớn của Bạch Tiểu Thuầnbỗng nhiên lại xuất hiện ở trên bầu trời của khu vực này. Trong mắt hắn lộ ra sự tức giận, trong miệng truyền ra một tiếng quát khẽ.
- Ngươi dám!
Giọng nói này giống như lôi đình, nổ vang, trực tiếp khiến đầm lầy phía dưới nổ tung, lõm xuống, lộ ra đám người Trương Đại Bàn đang bị quấn chặt, nhanh chóng bị kéo đi.
Cưới đầm lầy, thân thể con con nhện kia cũng run lên, nhưng tốc độ của nó lại nhanh hơn.
Cùng lúc đó, trên trời cao, gương mặt Bạch Tiểu Thuầntrực tiếp vặn vẹo, hóa thành một đạo cầu vồng, từ trời cao chợt hạ xuống.
Ầm.
Một tiếng động vang lên.