Chỉ là ở trên chiến thuyền tại đỉnh đầu của nó, lúc này mặc dù khuôn mặt Quỷ Mẫu có chút căng thẳng. Nhưng trong mắt nàng lại lộ ra sự hưng phấn sắc bén.
- Cuối cùng lại bị ta ép ra một đòn sát thủ khác của ngươi! Mà phàm là thần thông ngươi đã dùng qua, đừng hòng mơ tưởng ở trước mặt ta, thi triển ra lần thứ hai còn có thể có hiệu quả!
Quỷ Mẫu đột nhiên nở nụ cười. Trong nụ cười kia cang lộ ra sự tham lam cùng khát vọng mãnh liệt hơn.
Bạch Tiểu Thuần càng mạnh, hứng thú của nàng lại càng lớn. Sau khi ép ra hết tất cả đòn sát thủ của Bạch Tiểu Thuần, chính là thời điểm cuối cùng để nàng ra tay!
Lúc này khi ngẩng đầu lên, dáng vẻ tươi cười của Quỷ Mẫu càng thêm sáng lạng. Nàng điều khiển chiến thuyền, đuổi theo về hướng Bạch Tiểu Thuần đang bỏ chạy!
Cho dù tu sĩ Bán Thần ở trên chiến thuyền của nàng, lúc này chỉ còn lại có ba người. Nhưng Quỷ Mẫu không quan tâm. Lần này chỉ cần bắt được Bạch Tiểu Thuần, đối với nàng mà nói, tất cả đều đáng giá̉!
- Bạch Tiểu Thuần, ngươi là của ta! Tất cả của ngươi, đều là của ta!
Quỷ Mẫu liếm môi. Nếu như là người không biết tình hình, nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, nhất là ẽ sinh ra liên tưởng vô hạn đối với dung nhan tuyệt mỹ của Quỷ Mẫu này...
Lúc này bên ngoài mấy vạn dặm, trên biển Vĩnh Hằng, tốc độ của Bạch Tiểu Thuần cùng Cự Quỷ Vương càng lúc càng nhanh. Hai người đều lộ ra sắc mặt thâm trầm, không nói lời nào. Trong lòng Cự Quỷ Vương đầy ủy khuất, còn có sự bất an. Quỷ Mẫu thật sự đáng sợ, khiến cho Cự Quỷ Vương dĩ nhiên ý thức được, lần này hi vọng muốn đi Thánh Hoàng Triều, có chút xa vời.
- Làm sao bây giờ? Phải nghĩ biện pháp!
Trong lòng Cự Quỷ Vương thầm thầm than. Trong đầu hắn nhanh chóng xoay chuyển. Hắn không chú ý tới trong mắt Bạch Tiểu Thuần thời khắc này, chậm rãi chớp động ra sự sắc bén quỷ dị.
Bạch Tiểu Thuần không cam lòng. Nếu như không có chiếc thuyền xương này, cho dù Quỷ Mẫu là Thiên Tôn, muốn truy sát Bạch Tiểu Thuần, cũng không phải là chuyện dễ dàng. Chỉ là thuyền xương này tồn tại, khiến cho Quỷ Mẫu đứng ở thế bất bại.
- Không biết Hầu Tiểu Muội như thế nào...
Bạch Tiểu Thuần lo lắng nhất, vẫn là Quỷ Mẫu lấy Hầu Tiểu Muội cùng Trương Đại Bàn tới áp chế mình. Chỉ có điều vừa rồi tiếp xúc, đối phương trước sau cũng không có nhắc tới hai người. Vè điểm này, khiến cho trong lòng Bạch Tiểu Thuần có chút lo nghĩ. Hắn muốn biết tin tức của Hầu Tiểu Muội, nhất định phải khiến cho Quỷ Mẫu không giấu giếm nói ra.
- Còn nữa, chính là... lấy danh trạng giết chết mấy Bán Thần, có hơi ít. Phân lượng cũng không đủ nặng... Không đủ chấn động!
Thần sắc Bạch Tiểu Thuần biến đổi, tơ máu trong mắt theo suy nghĩ trong đầu, điên cuồng tăng nhanh, còn lộ ra thêm hồng quang quỷ dị.
Sau khi cân nhắc một lúc lâu, Bạch Tiểu Thuần chợt dừng lại, đỏ mắt, kéo Cự Quỷ Vương lại.
- Lão ca, ca nói xem... Chúng ta trói Quỷ Mẫu lại, đưa đến Thánh Hoàng Triều, Thánh Hoàng sẽ ban thưởng cho chúng ta cái gì?
Cự Quỷ Vương đang cân nhắc biện pháp thoát khỏi sự vây khốn, bị Bạch Tiểu Thuần kéo lại, liền ngẩn người ra. Hắn thấy được tơ máu trong mắt Bạch Tiểu Thuần, lại nghe được lời Bạch Tiểu Thuần nói, ánh mắt hắn lại trợn to, mở miệng hít sâu một hơi.
- Trói lại Quỷ Mẫu?
Cự Quỷ Vương xoay mình có loại cảm giác quen thuộc. Hắn không ngẫm nghĩ, lúc này há hốc mồm. Trong đầu đều chấn động. Phải biết rằng toàn bộ Thiên Tôn trong Tà Hoàng Triều, tổng cộng mới có sáu vị. Bất kỳ một người nào đều là nhân vật lớn kinh thiên. Nếu bị trói, chuyện này tất nhiên chấn động toàn bộ đại lục Vĩnh Hằng. Thánh Hoàng bên kia, cũng nhất định là cả đời này đều chưa từng gặp qua lần ném danh trạng nào có phân lượng như vậy!
- Tiểu Thuần ngươi đừng kích động...
Trong lúc Cự Quỷ Vương hít sâu một hơi, vội vàng khuyên bảo. Hắn thật sự cảm thấy đề nghị này của Bạch Tiểu Thuần, so với thời khắc này hai người bị đuổi giết, thật sự quá điên cuồng.
- Ngươi có dám hay không?
Bạch Tiểu Thuần trợn mắt. Nếu như Cự Quỷ Vương lập tức đồng ý, hắn còn có thể do dự. Thật ra hắn cũng cảm thấy, ý nghĩ này quá kích thích.
Nhưng mắt thấy độ dạng khẩn trương này của Cự Quỷ Vương, Bạch Tiểu Thuần nhất thời bất mãn.
- Cự quỷ lão ca, không phải ngươi nói chúng ta phải làm chuyện lớn sao? Còn có chuyện gì so với việc trói một Thiên Tôn. Còn muốn lớn hơn, chuyện này nhất định sẽ chấn động toàn bộ đại lục Vĩnh Hằng!
Trên trán Bạch Tiểu Thuần nổi lên gân xanh, cắn răng nói.
Tim Cự Quỷ Vương đập rộn lên, oán thầm nói:
- Ngươi sao không kích động đòi trói Thái Cổ lại đi. Vậy sẽ càng bạo phát...
Nhìn bộ dạng Bạch Tiểu Thuần hiện tại, hắn chợt nhớ tới cảm giác quen thuộc phát ra từ nơi nào...
- Mụ nội nó... Thời điểm trước đây, khi tên hỗn đản này trói ta, cũng là bộ dáng này. Đây là thói quen trói người của hắn à!
Cự Quỷ Vương không để ý tới, cười khổ, hung hăng cắn răng một cái.
- Được! Ngươi nói xem trói lại thế nào buộc!
Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần ửng đỏ, tim đập rộn lên. Vừa nghĩ tới hôm nay mình lại có thể lớn gan nghĩ đến chuyện bắt trói một Thiên Tôn... Hắn đã cảm thấy mình trước đây, hình như cũng không lớn gan vậy.
Phải biết rằng, đây chính là Thiên Tôn... Không phải chuẩn Thiên Tôn giống như Thông Thiên đạo nhân, là cường giả Đại Thừa chân chính. Nhất là chỗ Quỷ Mẫu còn có chiếc thuyền xương chí bảo.
- Mụ nội nó, có cái gì cần phải kiêng kỵ. Ta là Khôi Tổ, ta cũng là chuẩn Thiên Tôn. Ta còn có đại kiếm bắc mạch. Hơn nữa, năm đó ta mới chỉ là Kết Đan lại dám bắt trói Bán Thần. Khi là Thiên Nhân lại dám vỗ đầu lão tặc Thông Thiên đạo nhân này. Quỷ Mẫu cỏn con này... Ta bắt trói lại có thể như thế nào!
Tất cả những điều này, thoạt nhìn đều điên cuồng như vậy. Cho nên trong lúc nhịp tim của Bạch Tiểu Thuần đập rộn lên, hít thở cũng bắt đầu trở nên dồn dập. Một cảm giác kích thích ẩn chứa điên cuồng mãnh liệt, cũng không ngừng dâng lên ở trong lòng.
Loại cảm giác này, không kém gì cảm nhận trước đây khi hắn ở Man Hoang cùng con rùa đen nhỏ cùng nhau trói Cự Quỷ Vương. Thậm chí còn mạnh hơn. Lúc này hắn hít sâu một hơi thở, huyết sắc trong mắt quá nặng. Hắn quay đầu nhìn về phía Cự Quỷ Vương.
- Cự quỷ lão ca, ngươi không cần sợ. loại chuyện trói người như vậy, ta có kinh nghiệm.
Bạch Tiểu Thuần cắn răng nói.