Sáng sớm, hôm sau. Natsuhiko với đôi mắt thâm quầng, ôm Abra ra khỏi chăn của mình, nhìn vết nước đọng trên giường, tràn đầy bất đắc dĩ. Ngươi ngủ thì cứ ngủ thôi, nhỏ nhiều dãi như vậy làm gì? Xem ra cần phải mua một cái ổ cho Abra, nhìn Beedrill ghé vào tưởng ngoan ngoãn biết bao kìa. “Bee…drill?” Beedrill nhìn thấy Natsuhiko tỉnh, lập tức bay xuống. Kết quả là trên tường xuất hiện mấy cái lỗ bị ngòi chọc thủng. Natsuhiko: “…” Được rồi, coi như mình chưa nói gì. Một lúc nữa Steven mới
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.