- Sao cậu không thay quần áo đi?
Anna dẫn Natsuhiko bước đi không ổn định và Weedle vừa mới nghỉ ngơi được một tiếng đi ra khỏi bộ phận kỹ thuật.
Đối với chuyện câu lạc bộ muốn kiếm tra Weedle, Natsuhiko không phản đối, thậm chí còn vui vẻ tiếp nhận.
Cậu cũng muốn xem Weedle sau khi ăn hai Quả mọng sẽ có biến hóa lớn đến nhường nào.
Vả lại hiển nhiên câu lạc bộ cũng rất xem trọng thiên phú, tiềm lực và năng lực của Pokémon, càng thể hiện được nhiều thì càng dễ ở lại nơi này.
Cậu vẫn luôn huấn luyện trong phòng huấn luyện, cũng không che giấu gì, vấn đề chỉ là sớm hay muộn.
- Tôi chỉ có một bộ quần áo này.
Tối giặt, ngày mặc, vừa đủ.
Anna cạn lời, vỗ trán,
- Vậy lần này cậu phải sắm thêm mấy bộ đồ đi, phải để ý tới hình ảnh của câu lạc bộ.
- Được rồi.
Giọng nói có chút suy yếu, mệt mỏi, thời gian nghỉ một tiếng căn bản không đủ để cậu hoàn toàn khôi phục lại.
Người thức đêm đều biết, có đôi khi nghỉ ngơi ngắn ngủi thường thường còn không bằng không nghỉ ngơi, sẽ tỉnh táo hơn.
- Quản lý rất để ý tới hình tượng, cũng không biết cậu thế này có để lại ấn tượng xấu với ngài ấy không?
Anna nói nhỏ.
Dẫn Natsuhiko qua từng đoạn hành lang phức tạp, đến văn phòng quản lý.
Đây là lần đầu Natsuhiko nhìn thấy quản lý kể từ khi cậu gia nhập câu lạc bộ.
Nhìn vị quản lý ngồi trên ghế, quần áo chỉnh tề, tóc chải chuốt gọn gàng, thứ cậu cảm giác đầu tiên là... nguy hiểm!
Vị quản lý này khiến cậu cảm thấy nguy hiểm hơn cả con Pinsir lúc cướp đoạt Quả mọng, cho dù ông ta chỉ là một con người.
Lúc Natsuhiko chú ý tới người quản lý, quản lý Lotto cũng đang quan sát cậu.
Khi thấy Natsuhiko quần áo rách rưới, đầu tóc rối bù, gã không khỏi nhíu mày lại.
Chẳng qua khi thấy con Weedle hinh thể to lớn trên vai cậu, đáy mắt lại hiện lên một tia kinh ngạc.
Đúng là một con Weedle đặc biệt, chưa từng thấy.
Gã thu hồi biểu lộ, đưa tay ra hiệu Natsuhiko ngồi xuống trước, sau đó nhận tài liệu từ Anna.
Nhìn lướt qua, sự kinh ngạc càng hiện rõ trong mắt.
Còn Natsuhiko thì lại quan sát hai người khác đã ngồi từ trước trong văn phòng ngoại trừ cậu, bên cạnh một người trong đó là một con Pidgey, bên cạnh một người khác thì lại là một con Ekans.
Đối với sự xuất hiện của Natsuhiko, hai người đều không có biểu lộ gì, thậm chí có thể cảm giác được địch ý như có như không từ hai người.
Bọn hắn đều đang cạnh tranh lẫn nhau.
Thậm chí khi Natsuhiko đến gần, con Ekans kia còn nhe răng trợn mắt với Natsuhiko và Weedle, để lộ cái răng nanh sắc nhọn của mình ra.
Weedle chịu thua ư?
“Wee...dle!”
Nó táo tợn trừng lại.
Ekans mà thôi, cũng không phải chưa từng đánh, có tin là ta không những làm thịt ngươi mà còn ăn cả túi độc của ngươi không?
Qua cuộc mạo hiểm ngoài hoang dã cùng với “đêm hoành tráng” đánh cướp Quả mọng, bị mấy chục con Pokémon hệ Bọ truy kích, trong đó có Beedrill và Pinsir cường đại, hung tính của Weedle cũng được rèn luyện qua trải nghiệm ấy.
Thấy đòn đe dọa mình quen dùng không phát huy hiệu quả thậm chí còn bị hung hăng trừng mắt lại, Ekans có chút kinh ngạc.
Thậm chí trong lòng còn có chút sợ hãi khó hiểu.
Ánh mắt vừa rồi của con Weedle kia, ý là muốn ăn nó?
Ý nghĩ hoang đường nhưng nó lại thấy rất chân thực.
Ekans ăn quả đắng làm Nhà huấn luyện của Ekans càng thêm kiêng kỵ với Natsuhiko và Weedle.
Trái lại, Natsuhiko bình tĩnh ngồi xuống ghế, cúi đầu híp mắt, nắm chặt thời gian nghỉ ngơi.
Đợi lát nữa còn có nhiệm vụ ra ngoài.
Nhà huấn luyện mang theo Pidgey mặc dù cũng có địch ý, chỉ là lòng hiếu kỳ với Weedle lại chiếm phần nhiều.
Weedle lớn thế sao? Hình thể còn lớn hơn cả Pidgey.
Sau một lúc lâu.
Quản lý Lotto xem hết tài liệu trong tay.
Gã đảo mắt qua ba người, dừng lại một giây khi nhìn tới Natsuhiko và Weedle, nói:
- Các cậu làm không tệ, nhiệm vụ dọn dẹp coi như thành công. Bồi luyện sơ cấp, cứ thanh lý được một con Pokémon là có thể nhận được 200 đồng Liên đoàn. Sau khi ra khỏi phòng các cậu có thể đến chỗ tài vụ nhận thù lao luôn.
Ba người chỉ gật đầu, không tỏ ra quá vui mừng.
Bọn hắn biết, mấu chốt của nhiệm vụ lần này không phải là thù lao mà là thăng chức.
Bồi luyện sơ cấp và bồi luyện trung cấp, khác nhau rất lớn, không chỉ ở đãi ngộ về tiền lương, hơn thế là mỗi lần bồi luyện có thể được trích phần trăm, đó mới là cái chính.
Lotto hơi trầm ngâm, lại mở tư liệu trong tay ra, sau đó mới nói:
- Chắc các cậu cũng đã biết nhiệm vụ lần này có liên quan đến chuyện thăng chức, nhưng mà danh ngạch chỉ có một.
Nghe đến đó, Natsuhiko chậm rãi ngẩng đầu.
Quả nhiên.
- Lần này, 0451 thăng chức thành bồi luyện trung cấp.
Với giọng nói không cho phép chất vấn, gã công bố kết quả.
- Vì sao?
Nhà huấn luyện sử dụng Ekans nghe thấy kết quả, chợt đứng dậy, biểu lộ khó có thể tin, chỉ vào Natsuhiko và Weedle chất vấn:
- Chỉ bằng một tên ăn mặc không khác gì ăn mày và một con Weedle lớn chút này? Tôi nghe nói hắn ta không trở về vào đêm qua mà là sáng nay mới chật vật trốn về.
Natsuhiko chưa kịp lên tiếng, Lotto đã chống cằm, quăng ánh mắt sắc bén tới tên đó, ung dung nói:
- 0413, cậu đang nghi ngờ quyết định của tôi?
Bị Lotto nhìn như vậy, 0413 bỗng bủn rủn, vội nói:
- Không, tôi… tôi chỉ cảm thấy hắn không có tư cách thăng lên trung cấp, huống hồ một con Weedle…
Trong mắt phần lớn Nhà huấn luyện, Weedle chính là danh từ đại biểu cho “yếu nhược”.
Natsuhiko không nói gì, chống đối lãnh đạo ở chỗ làm là một việc rất không sáng suốt, cán bộ gây khó dễ thì cứ coi đó là chuyện nhỏ.
Cậu muốn nhìn xem Lotto sẽ xử lý thế nào.
Chỉ thấy Lotto bình tĩnh gật đầu, lại quay đầu nhìn Natsuhiko, bình tĩnh nói:
- 0451, biểu hiện cho cậu ta xem chút.
Natsuhiko hiểu ý.
- Weedle, Bọ Cắn.
Không chút do dự mà cũng không cần do dự, khôn sống mống chết là bản chất của thế giới này, huống hồ phía sau Silph còn có bóng Băng Hỏa Tiễn.
Cậu thậm chí còn nghi ngờ, gã quản lý Lotto này chính là một thành viên của Băng Hỏa Tiễn.
Nghe thấy Natsuhiko ra lệnh, Weedle lập tức nhào tới Ekans, ngoài miệng sáng lên vầng sáng màu xanh.
Đã sớm nhìn nó không vừa mắt, ới vừa rồi còn trừng mình.
Trước đó đối phó với Ekans, Weedle còn cần dùng tới tơ để trói buộc, nhưng bây giờ…
Nhà huấn luyện 0413 của Ekans cũng phản ứng nhanh chóng, mặt mũi tràn đầy dữ tợn,
- Ekans, Cắn [Bite]!
Nghe lệnh, Ekans lập tức mở to cái miệng đỏ máu, hung hăng cắn tới Weedle.
Nhưng một giây sau.
Đã thấy Weedle nhào tới Ekans.
Cho dù Weedle đã to gấp đôi lúc trước nhưng nó vẫn quá nhỏ so với Ekans, nhưng hình thể nhỏ bé ấy lại đè lên Ekans, ép chặt con rắn xuống đất, ngòi nhọn trên đuôi đâm vào hàm Ekans, đánh gãy chiêu thức Cắn của nó.
Cùng lúc đó, Weedle cũng hung hãn cắn vào chỗ bảy tấc của Ekans, đó là vùng duy nhất trên cơ thể nó có lớp vảy màu vàng.
“Ek....aaans!!!!”
Nương theo tiếng kêu thảm của Ekans, lớp vảy vàng tróc ra, răng của Weedle cắm sâu vào thịt Ekans.
Chỉ một lúc lập tức khiến cho Ekans mất đi năng lực chiến đấu.
Weedle giải quyết xong Ekans, đứng trên cơ thể nó, khinh thường lườm nó một chút, chậm rãi bò lên vai Natsuhiko.
“Wee...dle.”
Yếu nhược.
0413 đờ người, há hốc mồm nhìn Ekans gục trên mặt đất hôn mê, trong nhất thời không biết nói gì.
Lotto không chút dao động nhìn một màn này, quay đầu nói với Anna,
- Đuổi hắn đi.
- Vâng…
Anna nhỏ giọng đáp lại, hơi kinh ngạc nhìn Natsuhiko bình tĩnh ở đó.
Đây mới là ngày thứ bảy kể từ khi cậu ta đến câu lạc bộ thôi.
Bảy ngày trước cậu ta và Weedle còn chưa mạnh như vậy.
Thậm chí có thể nói là rất yếu.
Dưới cái nhìn của cô, Natsuhiko và Weedle chỉ là may mắn mới vào được câu lạc bộ, thực lực của cả hai tuyệt đối là đứng hạng chót trong câu lạc bộ, cho dù bình thường bọn họ có cố gắng đi chăng nữa.
Weedle chung quy vẫn là Weedle.
Thật không ngờ, trong bảy ngày ngắn ngủi, 0413 gia nhập câu lạc bộ sớm hơn cậu ta hai tuần, Ekans của 0413 thế mà lại không chịu nổi một chiêu của Weedle.
Kinh ngạc, đúng là kinh ngạc.
- 0451, lát về đến chỗ nhân sự đăng ký chức danh trung cấp, cầm luôn bảng số liệu này của Weedle đi đi.
Lotto không để ý tới 0413 thất thần, nói.
Bồi luyện sử dụng Pidgey thấy cảnh này, cũng không dám lên tiếng.
Rất rõ ràng, bọn hắn cũng không phải là đối thủ của Weedle.
- Vâng.
Natsuhiko đứng dậy nhận bảng số liệu, nhưng khi thấy logo in trên áo sơ mi trắng dưới bộ âu phục lúc quản lý Lotto vươn tay thì con ngươi bất giác rụt lại.
Chỉ thấy mặt sau ống tay áo gã có thêu một chữ cái màu đỏ…
“R”
May mà Natsuhiko kịp thời cúi đầu, không biểu lộ thất thố.
Lotto thu tay lại, nhìn cậu một cái thật sâu, phẩy tay.
Natsuhiko không dừng lại, quay người đi thẳng ra ngoài.