Mục lục
Nhà Huấn Luyện Pokémon Tầng Lớp Thấp Kém
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hôm sau.

Ánh nắng ban mai xua tan màn đêm, chiếu sáng muôn nơi.

Ở góc tít đằng tây thành phố Saffron có một con đường đầy nhà bỏ hoang.

Sáng sớm Natsuhiko đã mang theo Weedle tới nơi đó.

Nhìn những căn nhà cao mười mấy tầng cũ kỹ bỏ hoang không biết bao nhiêu năm, có thể thấy nơi này đã rất lâu không có người cư ngụ.

Thành phố Saffron là thành phố lớn nhất vùng Kanto, bề ngoài nhìn như phồn hoa rực rỡ nhưng ẩn sau đó thực ra cũng có không ít khu vực nghèo khó không muốn bị người khác nhìn thấy.

Ví dụ như Natsuhiko trước đó chính là con bọ con rệp thuộc tầng lớp thấp nhất thành phố Saffron, cậu sống hay chết căn bản sẽ không có người để ý.

Mà khu vực cậu tới bây giờ chính là khu vực điển hình, tấp nập dân cư tầng lớp thấp kém ở thành phố Saffron.

Cũng được gọi là khu ổ chuột.

Cậu mặc quần áo mà Kenji mua, đôi mắt ẩn dưới vành mũ đảo qua đảo lại bốn phía khu vực tĩnh mịch này.

Cậu nhịn không được nhíu mày.

- Thế mà ở chỗ này, vậy thì muốn tìm được nó đúng là có chút phiền phức.

Cầm tài liệu nhiệm vụ hôm qua quản lý Lotto giao cho cậu, trên đó là miêu tả liên quan tới một con Pokémon, cùng với mức độ nguy hiểm và điểm cần lưu ý của Pokémon đó.

Nhiệm vụ của cậu là xử lý con Pokémon này.

Lần xử lý này không phải đơn giản chỉ là xua đuổi, mà là xử lý theo đúng nghĩa đen.

- Có cảm giác quen thuộc như đã trải qua mấy đời.

Natsuhiko lẩm bẩm.

Chủ nhân trước của cơ thể này thường xuyên hoạt động ở khu vực này nên cũng coi như là khá quen thuộc hoàn cảnh nơi đây.

Chính vì biết tình hình ở đây phức tạp nhường nào, nên cậu hiểu muốn tìm được một con Pokémon lẩn trốn trong đây tuyệt đối không dễ dàng.

Đồng thời Natsuhiko còn có thể cảm giác rõ ràng, nơi này nhìn như không người nhưng giờ đang có không ít ánh mắt giấu trong bóng tối quan sát cậu.

Đó là những con mắt mang theo địch ý và tham lam.

Cách ăn mặc hiện tại của cậu quả thật là không hợp với hoàn cảnh nơi đây.

- Quả nhiên vẫn phải tìm người để hỏi tình hình.

Natsuhiko thu tài liệu lại.

Trong tài liệu chỉ có miêu tả liên quan tới nhiệm vụ, đồng thời chỉ biết khu vực đại khái của nó, cũng không xác định vị trí chính xác.

Cộp cộp cộp~~

Giẫm trên nền đá vỡ vụn, cát sỏi đất đá làm tiếng bước chân trở nên trĩu nặng.

Natsuhiko đi thẳng tới một căn nhà đổ nát.

Cậu đột nhiên hành động khiến người đang trốn, yên lặng quan sát Natsuhiko trong phòng này không ngờ tới.

Hắn ta bối rối muốn chạy khỏi đây nhưng lại nghe thấy Natsuhiko nói.

- Chặn hắn lại.

Vèo~~

Tơ trắng bắn ra từ miệng Weedle, trực tiếp cuốn chặt mắt cá chân của cái tên đang muốn chật vật chạy trốn kia.

Đối phương khủng hoảng, cố gắng muốn tránh thoát, lại không nhúc nhích được tí nào, trái lại Natsuhiko càng ngày càng đến gần.

Với chiêu Phóng Tơ hiện tại của Weedle, nhân loại bình thường muốn tránh thoát lả điều không thể.

Natsuhiko mặt không đổi sắc nhìn hắn, đón nhận đôi mắt thất kinh của hắn.

Nhìn thấy người này, Natsuhiko thoáng ngây người, sau đó mau chóng khôi phục, thản nhiên nói:

- Sanfuu.

Nghe thấy tên mình bị gọi, người kia cũng sững sờ.

Natsuhiko cũng không ngờ, vốn định tùy tiện tìm người tra hỏi, thế mà lại đụng phải “người quen” của chủ nhân cũ cơ thể này.

Chỉ là hiện tại cậu thay đổi quá nhiều, Sanfuu căn bản không nhận ra cậu, cho dù cảm thấy quen mắt cũng sẽ không liên tưởng đến Natsuhiko.

- Vị… đại nhân này.

Sanfuu biết mình chạy không thoát, ngoan ngoãn cất lời.

Một trong những nguyên tắc sinh tồn ở tầng lớp thấp nhất xã hội đó là sợ và cam chịu khi đụng phải người mà mình không phải đối thủ.

Natsuhiko lấy từ trong túi ra hai mươi đồng Liên đoàn.

- Trả lời vấn đề của tôi, nó sẽ là của cậu.

Nhìn thấy tiền, mắt Sanfuu lập tức sáng lên.

Không nên xem thường hai mươi đồng Liên đoàn, với hắn mà nói đó có thể là đồ ăn bảo đảm cho một tuần thậm chí là lâu hơn.

Sanfuu liên tục gật đầu nói:

- Vâng, vâng.

- Gần đây… ở khu vực này có xuất hiện Pokémon nào không? Có địa phương nào đặc thù hoặc sự kiện nào đặc thù không?

- Khu vực này… Pokémon… sự kiện đặc thù…

Sanfuu nháy mắt, lâm vào trầm tư.

Hắn chợt giật mình, mau chóng phản ứng lại, vội vàng đáp:

- Gần đây, góc phía nam có tên mặt sẹo đột nhiên chết…

- Không phải chuyện đó.

Không cho hắn nói hết, Natsuhiko đã đánh gãy.

Mặt sẹo là gã lúc trước muốn cướp Weedle của cậu, đoán chừng sau khi trúng kim độc của Weedle, thân thể của gã đã rơi vào suy yếu ngắn ngủi, bị người thừa cơ sát hại.

Chuyện này rất phổ biến ở khu ổ chuột.

Không phải chuyện gì đặc biệt.

- Không phải…”

Sanfuu nỉ non, nghĩ một lúc rồi lại nói,

- Bãi rác phía tây, thời gian gần đây luôn có một vài chiếc xe kỳ quái đến đổ rác. Trong bãi rác cũng có thêm một số sinh vật kỳ quái, có người nói… đó là Pokémon, hình như tên là Grimer…

- Cũng không phải.

Natsuhiko lại đánh gãy, đưa ánh mắt nghiêm nghị nhìn hắn, cường điệu nói:

- Tôi nói là sự kiện đặc thù, sự tình vốn không nên phát sinh hoặc xuất hiện.

Tên mặt sẹo chết, Grimer và Muk xuất hiện trong bãi rác, đây đều là sự kiện thông thường.

Cùng nhiệm vụ của cậu, không có nửa điểm liên quan.

Cảm nhận được ánh mắt của Natsuhiko, Sanfuu run rẩy, cái trán bụi bẩn đổ đầy mồ hôi, để lại từng vết ngấn, nhanh chóng suy nghĩ.

Natsuhiko cũng không thúc giục, khoanh tay, yên lặng chờ đợi.

Sau một lúc lâu, Sanfuu mới dùng ngữ khí thăm dò nói:

- Góc tây… góc tây, Asef thu phục một con Rattata… Đó là chuyện không nên xảy ra…

Không đợi Natsuhiko mở miệng, Sanfuu dường như hiểu chuyện đó với Natsuhiko mà nói có thể không phải là chuyện gì đặc thù, lập tức bổ sung:

- Asef không có bóng Poké!

Nghe vậy, Natsuhiko hơi híp mắt.

Cậu vứt tiền trong tay xuống, lập tức quay người rời đi.

Chắc hẳn là nó rồi.

Góc tây khu ổ chuột.

“Wee...dle!”

Weedle vẫn luôn yên tĩnh ghé trên vai Natsuhiko bỗng nhiên dựng đứng người lên, ngẩng đầu nhìn một tòa nhà cách đó không xa.

- Ngươi nhận ra điều gì sao?

Natsuhiko hỏi.

“Wee...dle…”

Weedle hơi bối rối, nó không xác định, chỉ là đột nhiên có cảm giác kỳ quái.

- Là nơi đó rồi.

Natsuhiko càng thêm chắc chắn phỏng đoán.

Natsuhiko nhấc chân đi thẳng tới tòa nhà an tĩnh đó.

- Ai?

Bỗng nhiên.

Lúc họ đến gần, một giọng nói vang lên từ một góc hẻo lánh.

Chỉ thấy một bóng người chậm rãi đi ra từ trong góc, bên người còn có một con Rattata thân hình gầy yếu, không quá cường tráng đi theo.

Chẳng qua làm cho người ta kinh ngạc đó là khi Asef và Rattata đi ra, biểu cảm có vẻ hơi ngây ngốc, hai mắt vô thần.

Giống như hai con rối bị giật dây.

Giống như có tồn tại nào đó đang thao túng bọn hắn.

Natsuhiko nhìn thấy bộ dáng của bọn hắn, lại không quá bất ngờ, trong lòng đã khẳng định chín mươi phần trăm với phỏng đoán của mình.

Đôi mắt đảo qua bốn phía, cũng không thấy ai khác.

- Ngươi, là, ai?

Asef tiếp tục hỏi, phát âm từng chữ vô cùng cứng nhắc, Rattata ở bên cạnh thì lại giương nanh múa vuốt.

“Wee...dle!!”

Weedle cất tiếng.

Vèo~~

Rattata dường như bị cái gì đó kích thích, bỗng sải bốn chân xông lên.

- Giải quyết nó.

Natsuhiko bình tĩnh nói.

Weedle hiểu ý, nhảy khỏi người cậu, mở miệng sáng lên một vầng sáng xanh, cắn lên người Rattata.

Một chiêu trực tiếp để con Rattata gầy yếu đó mất đi năng lực chiến đấu.

Cùng lúc đó, Asef không biết từ chỗ nào lấy được một cây gậy gỗ, đập về phía đầu Natsuhiko.

Vèo!

Hắn còn chưa tới gần Natsuhiko thì Weedle đã lập tức quay người phun tơ, trói chặt hai chân hắn lại.

Oành!

Đột nhiên mất thăng bằng, Asef ngã uỵch xuống đất, nhấc lên một màn bụi mù.

Ngay sau đó, Weedle lại bổ sung thêm mấy sợi tơ, triệt để chế phục hắn.

Nhưng Asef như phát điên, không ngừng giãy dụa, không ngừng gào thét, nhìn căn bản không giống người, trái lại có chút giống một con dã thú nổi điên.

- Đi thôi, chính chủ ở ngay chỗ này.

Natsuhiko liếc mắt nhìn Asef ở trên mặt đất, nói với Weedle.

Weedle mượn tơ trở lại vai Natsuhiko.

Natsuhiko đi lên cầu thang, tiến về tầng trên tòa nhà.

Nhưng chân vừa mới đặt lên cầu thang thì đã nghe thấy…

Ầm ầm!!!

Cầu thang bắt đầu rung chuyển, vô số tiếng bước chân truyền đến từ phía trên, theo đó là vô vàn tiếng kêu “chít chít”.

Ngay sau đó.

Lít nha lít nhít, nhốn nha nhốn nháo bóng sinh vật nhỏ bé xuất hiện trong tầm mắt cậu.

Rattata!

Lượng lớn Rattata không đếm xuể đang điên cuồng chạy xuống cầu thang.

Mà mục tiêu chính là Natsuhiko và Weedle mạo muội tiến vào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK