Natsuhiko kéo theo cơ thể mỏi mệt, đi tới một gốc cây bên dòng suối nhỏ, nhóm một đống lửa.
Đêm cuối thu rất lạnh, lúc trước người đầy mồ hôi sau đó lại ướt sũng, nếu không để ý rất có thể sẽ bị cảm, thậm chí là nghiêm trọng hơn.
Đây là chuyện vô cùng nguy hiểm khi ở ngoài hoang dã.
Vả lại ở trong rừng, nếu như không có một đống lửa ở bên cạnh thì cũng rất dễ gặp phải Pokémon hoang dã tập kích.
Mặc dù lửa không thể uy hiếp cũng không thể gây ra sát thương với Pokémon hoang dã, nhưng Pokémon cũng có thể coi như động vật, tránh lửa vẫn luôn là bản năng của chúng.
Đương nhiên là vẫn có một số Pokémon thích lửa và ánh sáng.
Đợi lửa bốc lên, cảm thấy thân thể dần ấm lên, Natsuhiko mới thở phào nhẹ nhõm.
Từ trong ngực, cậu lấy ra hai Quả mọng mà cậu và Weedle vất vả lắm mới giành được.
Nguyên liệu chính của nhiều loại kẹo Poké đỉnh cấp hệ Bọ, có thể khai phát năng lực thiên phú của Pokémon hệ Bọ, thích hợp cho Pokémon hệ Bọ giai đoạn đầu, có thể khai phá tiềm năng lớn hơn cho Pokémon hệ Bọ.
Trong đầu nhớ lại những dòng miêu tả trong sách liên quan tới hai Quả mọng này.
Khóe miệng không tự chủ chậm rãi nhếch lên.
Quả Tanga có giá trị rất cao, nếu như cậu bán nó cho cửa hàng thực phẩm bán kẹo Poké cho Pokémon, đoán chừng có thể thu được một số tiền lớn.
Nhìn Weedle ở bên người, hai con mắt nhỏ của nó đã hoàn toàn bị hai quả Tanga hút hồn, chỉ thiếu là hai mắt còn chưa biến thành hình dạng của chúng.
Miệng nó hơi mở, nước miếng không tự chủ nhỏ xuống.
- Nếu như muốn phát huy ra tác dụng lớn nhất của hai Quả mọng này, tốt nhất đương nhiên là chế biến chúng thành kẹo Poké, kết hợp với một số loại Quả mọng, phụ liệu cộng với chất xúc tác, chắc chắn có thể hoàn toàn kích phát hết tác dụng.
Lời của Natsuhiko chẳng biết là cố ý hay vô ý.
Weedle nghe Natsuhiko phân tích như thế, tội nghiệp cúi rụp đầu xuống.
Nó đương nhiên biết lời Natsuhiko nói rất đúng, hơn nữa kẹo Poké cũng là thứ nó thích, chỉ là đang trong cơn thèm nên nó có chút kháng cự.
Thấy nó thế, Natsuhiko cười nói:
- Ngươi là Pokémon hệ Bọ và hệ Độc, muốn chế biến thành kẹo Poké thì kẹo Poké có hai loại thuộc tính đó kết hợp là thích hợp nhất. Chẳng qua nếu thế thì phải tìm thêm một loại Quả mọng khác phối hợp với quả Tanga. Lại nói… với tài lực của chúng ta hiện tại, hình như cũng không thuê nổi Nhà bồi dưỡng chế biến được kẹo Poké đỉnh cấp.
“Wee...dle?”
Weedle ngẩng đầu, có chút nghi hoặc nhìn cậu.
Có ý gì?
Natsuhiko mấp máy môi,
- Mà quan trọng nhất là, ngươi không thể chờ đến lúc kẹo Poké chế biến xong.
Weedle là loài Pokémon có chu kỳ phát triền cực ngắn.
Nó và Natsuhiko đã ở chung với nhau gần mười ngày, trong khoảng thời gian đó huấn luyện vô cùng vất vả, nhưng có một điểm không thể coi nhẹ, đó là Weedle sắp tiến hóa.
Natsuhiko chờ được, nhưng Weedle không chờ được.
Bắp thịt trong lớp vỏ của nó đã rất chắc lại tràn ngập lực lượng, mỗi một cái chân đều tròn nhẵn đến cực điểm, cộng với lớp vỏ thỉnh thoảng lại nhúc nhích, đủ loại dấu hiệu chứng tỏ khoảng cách Weedle tiến hoá đã không xa.
Một quyển sách viết về Pokémon hệ Bọ đã đề cập, Pokémon côn trùng như Weedle, Caterpie, Wurmple ở giai đoạn giữa sẽ nằm trong trạng thái kết kén, khác biệt hoàn toàn với Pokémon hệ Bọ không trải qua trạng thái kết kén.
Chu kỳ phát triển của bọn chúng bị trì hoãn bởi tác động đến từ các nhân tố huấn luyện, chiến đấu,… mà chu kỳ phát triển càng kéo dài, đối với những Pokémon hệ Bọ này mà nói, lợi ích thu được sẽ càng lớn, có thể khai phá triệt để tiềm năng của chúng ở giai đoạn này.
Đợi đến khi tiến vào thời kỳ kết kén, giai đoạn trước tích súc được càng nhiều lực lượng, thời gian kết kén sẽ ngắn đi tương ứng, và khi tiến hóa đến hình thái cuối cùng cũng sẽ càng thêm cường đại.
Đây là kết luận từ một chuyên gia Pokémon hệ Bọ sau khi trải qua hàng trăm hàng ngàn lần thí nghiệm.
Cho nên Natsuhiko mới để Weedle kiên trì không ngừng huấn luyện, chính là để kéo dài chu kỳ phát triển của Weedle, khai thác triệt để tiềm lực của nó ở giai đoạn Weedle.
Bình thường khoảng chừng một tuần Weedle sẽ tự động tiến hóa thành Kakuna, nhưng tới giờ đã là ngày thứ mười Weedle vẫn chưa tiến hóa, quan sát trạng thái của nó, nói không chừng còn có thể kiên trì thêm ba bốn ngày nữa.
Nhưng đây đã là cực hạn của Weedle.
Dù là thế, Weedle vẫn không chờ nổi.
Cho nên không cần do dự và suy nghĩ, thời điểm Natsuhiko lấy được hai Quả mọng này, cậu đã biết xử lý chúng thế nào.
Cậu trực tiếp đưa chúng đến trước mắt Weedle.
“Wee...dle?”
Weedle nhìn hai Quả mọng, mắt tỏa sáng.
Thật sao?
- Ăn chúng đi Weedle.
Natsuhiko bình tĩnh đưa ra câu trả lời chắc nịch.
Không có cái gọi là phung phí của trời, cũng không có cái gọi là lợi ích tối đa hóa. Natsuhiko đã chọn Weedle, cậu sẽ không hoài nghi sự lựa chọn của mình, sẽ không nghĩ tới chuyện đổi một con Pokémon khác tốt hơn.
Giống như một số minh tinh, lúc chưa nổi tiếng thì hứa hẹn đủ điều với bạn gái. Nhưng khi nổi tiếng rồi thì lập tức vứt bỏ người bạn gái đã từ bỏ nhiều thứ, yên lặng cổ vũ hắn, lại còn nói với thân phận và địa vị hiện tại của hắn, yêu cô đã là ban ân, không có khả năng đi tới hôn nhân nhảm nhí.
Nếu như Natsuhiko có loại suy nghĩ này, vậy cậu có khác gì mấy tên minh tinh đó?
Trong mắt cậu, Weedle chính là Pokémon tốt nhất!
Với con người thì có thể đấu đá với nhau, ngươi lừa ta gạt, với Pokémon hoang dã có thể chiến đấu sinh tử, kẻ thích ứng mới sinh tồn được. Nhưng nếu như với Pokémon của mình mà cũng chú ý tới cái gọi là lợi ích, cái gọi là tối đa hóa, vậy vĩnh viễn không thể trở thành một Nhà huấn luyện hợp cách.
Ai nói, Weedle không thể xông xáo ra một mảnh trời?
“Wee...dle?”
Weedle hỏi lại.
Đáp lại nó là cái gật đầu đầy kiên định của Natsuhiko.
Vậy thì không cần do dự nữa.
Weedle kêu lên vui mừng, nó há miệng to nhất có thể, hung hăng cắn vào Quả mọng thơm ngọt, nước lập tức văng ra bốn phía, mùi thơm nhàn nhạt tỏa ra khắp nơi.
Không phải mùi thơm đặc thù hấp dẫn lượng lớn Pokémon hệ Bọ mà là mùi thơm trái cây thuần túy.
Quả mọng vốn là đồ ăn tốt nhất mà thiên nhiên ban tặng cho Pokémon, mặc dù Nhà bồi dưỡng có thể thông qua đủ loại phối hợp phát huy ra hiệu quả tốt nhất nhưng phương thức ăn trực tiếp này cũng không thể coi là lãng phí.
Rất nhanh.
Weedle miệng lớn dạ lớn đã quét sạch hai Quả mọng trân quý, chỉ để lại hai cái hạt sạch sẽ.
“Nấc ~~”
No bụng nấc mấy cái, Weedle thỏa mãn.
- Ăn ngon không?
Natsuhiko cười hỏi.
“Wee...dle Wee...dle!!”
Weedle liên tục gật đầu, dường như răng môi còn chưa trở về vị trí.
Chỉ là nó vừa gật đầu, biểu lộ bỗng cứng nhắc.
Sau đó chỉ thấy cơ thể nó chậm rãi cuộn lại.
Natsuhiko cũng sững sờ,
- Sắp tiến hóa sao?
Nhưng cảnh tượng trong dự đoán cũng không xuất hiện, Weedle chỉ cuộn mình, ngủ say.
Cơ thể, hình như đang phát sinh một loại biến hóa nào đó.
- Không tiến hóa sao?
Natsuhiko thở phào.
Đối với Weedle tiến hóa, nói thật cậu còn chưa chuẩn bị sẵn sàng.
Không tiến hóa là chuyện tốt.
Chứng tỏ chu kỳ trưởng thành của Weedle còn chưa tới, vẫn còn thời gian để khai phát, đào móc tiềm lực và năng lực của nó.
Chỉ là không biết hai quả Tanga này sẽ sinh ra ảnh hưởng gì với nó.
Ôm Weedle, Natsuhiko cũng co người dựa vào thân cây, ngọn lửa rọi sáng khuôn mặt cậu.
Buổi tối ở trong rừng rất nguy hiểm, Weedle lại ngủ say, lúc này mà rời đi chắc chắn là sự lựa chọn không sáng suốt.
Ở chỗ này chí ít cậu còn có lửa, xung quanh tạm thời cũng không có dấu hiệu Pokémon hoang dã hoạt động.
Vừa rồi cậu đã thuận theo dòng suối nhỏ về tới rừng Shigeki, mặc dù đây không phải là khu vực cậu quét dọn, nhưng bồi luyện khác của câu lạc bộ chắc hẳn đã càn quét gần hết.
Tạm thời tương đối an toàn.
Cậu lấy lương khô đã sớm chuẩn bị, mặc dù đã ướt, nhưng hong nó trên ngọn lửa thì cũng có thể ăn.
Không đói bụng là được.
Tình huống như hiện giờ, với Natsuhiko mà nói, chú định sẽ là một đêm không ngủ.