Mục lục
Nhà Huấn Luyện Pokémon Tầng Lớp Thấp Kém
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thời gian huấn luyện yên lặng thoáng cái trôi qua, chớp mắt đã hết một tuần lễ.

Sau hai ngày huấn luyện khép kín, ngày thứ ba Natsuhiko và Weedle lại bắt đầu “nhận khách”… Khục, bắt đầu nhận đơn.

Dù sao sinh hoạt vẫn phải tiếp tục, tạm thời không cần lo lắng về kẹo Poké cho Weedle, nhưng sau này sớm muộn gì cậu cũng phải bồi dưỡng Pokémon thứ hai, kiếm thêm chút tiền không bao giờ thừa.

Trong khoảng thời gian này, người tới nhiều nhất vẫn là Kenji.

Nhóc ta đến cũng không ảnh hưởng đến huấn luyện của Natsuhiko và Weedle, nhưng Kenji cũng không phải không có thu hoạch, cậu mang theo Bulbasaur huấn luyện cùng, sau một thời gian rốt cục cậu nhóc cũng có chút dáng vẻ của một Nhà huấn luyện chính thức.

Mặc dù lúc đối chiến với Natsuhiko, từ đầu trận đến cuối trận đều bị ngược nhưng cách chỉ huy Bulbasaur tác chiến đã cải thiện, thỉnh thoảng cũng có thể cho Weedle một chút kinh hỉ.

Đồng thời, sự tiến bộ của Weedle cũng có thể thấy rõ.

Qua hai lần lột xác, một lần cường hóa bản thân, một lần cường hóa độc tính, Weedle đều không có cơ hội ổn định tinh thần để chuyển hóa những biến chuyển này thành thực lực của bản thân.

Lần huấn luyện này cho nó một cơ hội để lắng đọng, nhận thức rõ ràng biến hóa của bản thân đồng thời làm quen với nó, chậm rãi biến nó thành thực lực.

Bây giờ chỉ vẻn vẹn nhìn vào từ bên ngoài, có thể thấy rõ bắp thịt rắn chắc giấu dưới lớp vỏ của Weedle, trong đôi mắt nhỏ màu tím đậm cũng lộ ra sự tự tin tràn đầy.

Đây là một lần huấn luyện tiến bộ từ thân thể đến tâm hồn.

Thực lực của nó cũng tiến bộ rõ rệt.

Mặc dù thực lực ước chừng vẫn chỉ là cấp Ưu việt nhưng trước đó chỉ là miễn cưỡng đạt tới cấp Ưu việt mà hiện tại thì đã vững chân tại cấp độ này, bắt đầu hướng về tầng thứ cao hơn.

Trong khoảng thời gian này, Natsuhiko cũng tìm hiểu thêm nhiều hơn về tri thức liên quan tới Pokémon đồng thời nghiên cứu kiến thức về Nhà bồi dưỡng.

Cứ mua kẹo Poké mãi cũng không phải là kế lâu dài.

Hiện tại chỉ có mỗi Weedle thì không sao, cho dù tiếp theo có thu phục thêm con Pokémon thứ hai cậu cũng có thể miễn cưỡng tiếp nhận, nhưng cậu không thể một mực chỉ nuôi một hay hai con Pokémon.

Về sau Pokémon càng nhiều, đồ ăn cho Pokémon chính là một vấn đề lớn.

Nếu như có thể chế tạo kẹo Poké thì có thể tiết kiệm được rất nhiều tài nguyên, dùng nó để bồi dưỡng cho Pokémon khác thậm chí nói không chừng còn có thể kiếm được một khoản tiền.

Chẳng qua đây không phải sự tình ngày một ngày hai, không vội vàng được, cũng không nhất định sẽ thành công, nhưng ít ra thử một chút cũng không tệ.

Bất kể thế nào, cậu cũng đã hiểu thêm không ít tri thức về phương diện đào tạo Pokémon

Văn phòng quản lý câu lạc bộ.

Quản lý Lotto lại gọi Natsuhiko tới.

Quản lý Lotto ngồi sau bàn làm việc, âu phục được là phẳng phiu, tóc tai chải gọn gàng bóng loáng, hình như từ trước tới giờ ông ta đều ăn mặc như vậy.

Chỉ thấy ông cầm bút lông chim màu vàng khẽ viết lên tài liệu, rồi đưa tới trước mặt Natsuhiko.

- Chỗ này có một nhiệm vụ, cậu xem một chút, nếu như không có vấn đề gì thì giao cho cậu.

Lotto thản nhiên nói, ánh mắt lướt qua người Natsuhiko, dừng lại mấy giây tại Weedle trên vai cậu.

Natsuhiko nhận tài liệu, mở ra, lông mày chậm rãi nhăn lại.

- Có vấn đề gì sao?

Natsuhiko đóng tài liệu lại, nắm vào trong tay,

- Không, tôi nhận nhiệm vụ này.

Lotto thỏa mãn gật đầu,

- Làm cho tốt, nếu như cậu còn muốn tiếp tục ở lại câu lạc bộ, về sau sẽ không thiếu nhiệm vụ.

- Vâng.

Natsuhiko đáp lại, rồi quay người ra khỏi văn phòng.

Sau khi ra khỏi phòng, Weedle ở trên vai khẽ cọ vào mặt cậu.

“Wee…dle.”

Weedle hiểu rõ Natsuhiko nên mẫn cảm cảm giác được Natsuhiko đang do dự.

- Không có gì, chỉ là cảm thấy nhiệm vụ này quá hữu hảo.

Natsuhiko nắm thật chặt tài liệu bị cuốn trong tay, đầu ngón tay cảm thụ độ dày của xấp tài liệu.

“Wee…dle?”

Weedle càng khó hiểu, nhiệm vụ hữu hảo không phải là tốt sao?

Nhẹ nhàng hoàn thành, sau đó trở về trả nhiệm vụ, vừa kiếm được tiền lại có thể mua được thêm nhiều đồ ăn.

Vui vẻ.

Đối với niềm vui của Weedle, Natsuhiko không để trong lòng, chỉ để tâm đến nội dung nhiệm vụ lần này.

Nhiệm vụ lần này là để cậu vào trong rừng bên ngoài thành phố Saffron, bắt một con Tangela, thù lao là 50.000 đồng Liên đoàn, bởi vì trong số đó đã bao gồm giá trị nguyên bản của con Pokémon này nên thù lao mới cao thế.

Tangela là một loài Pokémon đơn hệ Cỏ, số lượng không nhiều. Do Pokémon đơn hệ Cỏ không được nhiều người hoan nghênh, vả lại khi nó lớn cũng không quá đẹp mắt nên giá cả không cao.

Hơn nữa Tangela đơn hệ Cỏ bị Weedle song hệ Bọ và Độc khắc chế hai lần nên chọn cậu cho nhiệm vụ lần này là hoàn toàn thích hợp.

Nếu chỉ nhìn vào mặt này thì đúng là không có vấn đề gì.

Nhưng không nên quên, người phát nhiệm vụ thuộc Băng Hỏa Tiễn!

Băng Hỏa Tiễn hữu hảo như thế từ lúc nào?

Nhiệm vụ không quá khó khăn còn có thù lao phong phú, bất kể là ai cũng sẽ động tâm.

Nhưng cẩn thận ngẫm lại thì đúng là không tìm thấy nửa điểm khả nghi nào, Pokémon mục tiêu hợp lý, thù lao hợp lý, đối tượng nhận nhiệm vụ hợp lý, hết thảy đều rất hợp lý.

Nhưng thời điểm một người đa nghi thì quá mức hợp lý sẽ biến thành không hợp lý.

Chỉ là cậu thực sự không nghĩ ra bất cứ vấn đề nào.

- Chẳng lẽ mình nghĩ nhiều rồi? Băng Hỏa Tiễn coi trọng mình và tiềm lực của Weedle nên thông qua phương pháp này bồi dưỡng mình?

Natsuhiko có chút tự giễu thầm nghĩ.

Mặt ngoài dường như ngoài lý do này ra thì không có lý do nào khác.

- Chờ một chút.

Natsuhiko bỗng ngẩn người, trong đầu hiện lên một bóng người.

Nụ cười tươi đầy tự tin, trang phục đầy chính nghĩa với chiếc áo choàng khoác ngoài.

Là Lance.

- Là vì Lance sao?

Mắt Natsuhiko lấp lánh.

Không phải không có khả năng này.

Một lát sau, cậu mới thở dài một hơi,

- Thôi, sự việc đã rồi thì cứ cầm tiền vào tay mới là quan trọng.

Natsuhiko về phòng sửa soạn lại đồ đạc và đồ ăn cho Weedle, đổi một bộ quần áo nhẹ nhàng rồi lại lên xe rời thành phố Saffron.

Thời gian Weedle tiến hóa còn khoảng một tuần nữa hoặc là lâu hơn, cậu cần nắm thật chặt chút thời gian còn lại này. Nhắc lại lần nữa, đưa Weedle lên hạn mức cao nhất mới là mấu chốt.

Vả lại sau khi Weedle tiến hóa thành Kakuna, còn cần tích lũy một khoản tài nguyên không nhỏ. Số tiền này dù thế nào cũng phải kiếm.

Còn khoác ba lô trên vai thì vẫn là khách qua đường, chỉ khi buông được ba lô xuống lúc đó mới tính là tìm được quê nhà.

Natsuhiko thời thời khắc khắc khoác ba lô, trong thế giới này, trước mắt cậu vẫn chỉ là khách qua đường.

Natsuhiko lần nữa ra ngoài thành phố Saffron, một mình tiến vào khu vực Pokémon hoang dã hoạt động.

Nhiệm vụ lần này chỉ có khu vực đại khái, không có địa điểm chính xác, cũng khác với lần ở khu ổ chuột còn có người cung cấp chút thông tin hữu dụng, cho nên cậu đã chuẩn bị sinh tồn ngoài hoang dã trong thời gian dài.

Vô kinh vô hiểm vượt qua khu vực an toàn ban đầu, Natsuhiko tiến vào vùng rừng được xếp hạng nguy hiểm tầm trung.

Nơi này hiếm thấy vết chân người.

Bụi cỏ rậm rạp cao hơn một mét, Natsuhiko cúi rạp người xuống lao vào.

Nơi này cách địa điểm mục tiêu còn khoảng cách không ngắn, trên bản đồ bãi cỏ này có phạm vi rất lớn, đi vòng qua tất nhiên an toàn nhưng chắc chắn sẽ lãng phí nhiều thời gian hơn.

Mặc dù trực tiếp tiến vào khó tránh khỏi việc tầm nhìn bị hạn chế do lùm cỏ quá cao, từ đó biên độ nguy hiểm tăng lên nhưng Natsuhiko vẫn quyết định làm vậy.

Thực lực Weedle có tiến bộ và qua những lần phối hợp khi mạo hiểm trước đó, Weedle đã bộc lộ khả năng cảnh giác của mình, chính điều ấy giúp cho Natsuhiko tự tin hơn rất nhiều.

Đương nhiên việc này cũng sẽ dẫn đến chuyện gặp phải Pokémon hoang dã tập kích.

Cũng giống như hiện tại.

Tiếng xào xạc vang lên bốn phía bụi cỏ, không cần Weedle nhắc nhở, Natsuhiko cũng biết có một con Pokémon ngửi thấy “mùi thơm” của bọn họ, đang nhanh chóng chạy đến đây.

Natsuhiko dừng bước, chờ tập kích trong dự đoán giáng xuống.

Tiếng cỏ xào xạc chung quanh bỗng im bặt, một con Raticate hình thể to con đột nhiên xuất hiện từ bụi cỏ bên trái Natsuhiko. Dưới ánh mặt trời cặp răng cửa to, sắc bén của nó hiện ra, nhắm ngay cổ Natsuhiko, trong đôi mắt hẹp dài giảo hoạt tràn đầy vẻ tham lam đối với con mồi.

Hiển nhiên, Raticate đã coi nhân loại da mịn thịt mềm như Natsuhiko thành con mồi thơm ngon.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK