Lít nha lít nhít Rattata phô thiên cái địa trào tới.
Dù đã chuẩn bị kỹ càng, Natsuhiko và Weedle vẫn giật mình.
- Xem ra nhiệm vụ lần này còn khó hơn tưởng tượng.
Natsuhiko thầm nghĩ.
Chẳng qua kinh ngạc thì kinh ngạc, còn chưa tới mức hốt hoảng.
- Weedle, Lưới Điện [Electroweb]!
“Wee...dle!”
Weedle mở miệng, phun ra một tấm lưới rộng lớn, trên đó tí tách hồ quang điện màu vàng.
Vừa mới tiếp xúc đã có không ít Rattata bị lưới điện trùm lên, dòng điện kích thích bọn chúng làm cho chúng kêu rên liên tục.
- Kim Độc!
Natsuhiko lùi xuống cầu thang, Weedle trên vai không ngừng bắn kim độc, căn bản không cần nhắm chuẩn, liên tục bắn ra theo phạm vi rộng, tức thì có hàng loạt Rattata ngã xuống.
Nhưng cho dù là thế, số lượng Rattata ập tới vẫn quá nhiều, Natsuhiko không thể không lùi bước xuống đầu bậc cầu thang.
Cậu đảo mắt qua khung cửa không lớn.
Natsuhiko nảy ý, lập tức nói:
- Weedle, dùng tơ bịt cánh cửa đó lại.
Nghe vậy, Weedle nhãn tình sáng lên, trong nháy mắt liền hiểu ý cậu.
Thừa dịp đàn Rattata huých nhau, va chạm với đồng loại ngã xuống nên bước tiến bị chậm lại, Weedle phun tơ rắn chắc, phong tỏa toàn bộ khung cửa.
Chỉ để lại một vài lỗ hổng không lớn, dán mắt vào mới có thể nhìn qua, vừa vặn có thể ngăn cản bước tiến của Rattata.
Sau đó…
Việc Weedle cần làm chính là liên tục sử dụng Kim Độc bắn bọn Rattata thông qua những lỗ hổng này.
Mặc dù số lượng Rattata nhiều nhưng Natsuhiko có thể nhận ra những con Rattata này cũng không xuất sắc, không khác con Rattata bên cạnh Asef chặn bọn họ ngoài cửa là mấy.
Yếu ớt, điên cuồng, đồng thời không có tính kỷ luật.
Chỉ cần tìm đúng cách, đối phó với bọn chúng không khó.
- Đây cũng là một cơ hội không tệ để huấn luyện. Weedle, không có nhiều dịp có nhiều Pokémon sống làm bia ngắm huấn luyện như vậy đâu.
Thành công ngăn cản bước tiến của bọn chúng rồi Natsuhiko không cần vội vàng nữa, thậm chí cậu còn thấy được một cơ hội huấn luyện không tệ từ đó.
Thậm chí, trong đầu cậu còn hiện lên một ý nghĩ.
Nếu như nơi này ở trong game, nhiều Rattata như vậy, cho dù đẳng cấp của chúng nó thấp, nhưng đẳng cấp của Weedle cũng không cao, vậy thì có thể thu hoạch được bao nhiêu điểm kinh nghiệm?
Đoán chừng đánh xong trận này, Weedle sẽ tiến hóa đi?
Natsuhiko chợt cười lắc đầu, thu hồi ý nghĩ nhàm chán.
“Wee...dle!”
Weedle rất nghiêm túc, liên tục bắn kim độc xuyên qua tơ bịt khung cửa, đánh trúng Rattata ở đằng sau.
Nếu nhìn thấy Rattata có xu thế đột phá vách ngăn bằng tơ, nó sẽ tạm thời ngừng công kích, tiếp tục phun tơ bổ sung, thời điểm không cản được nữa lập tức tung ngay một tấm Lưới Điện, bảo đảm có thể cản lại đàn Rattata.
Cứ như vậy.
Với “kinh nghiệm” ủi tường, Natsuhiko và Weedle dần dần thanh lý đàn Rattata liên miên này.
Cùng lúc đó, Natsuhiko còn phát hiện một tình huống tương đối đặc thù.
Đàn Rattata vốn điên cuồng, sau khi trúng kim độc vốn không nên mất năng lực chiến đấu nhanh như vậy nhưng những con Ratttata này sau khi trúng kim độc lại như lập tức tỉnh lại từ trong điên cuồng. Chúng khôi phục bản năng và lý trí, sau khi liếc mắt nhìn Weedle, lập tức quay đầu chạy, một lát sau liền biến mất vô tung vô ảnh.
Như thế cũng đẩy nhanh tốc độ thanh lý.
Cho nên rất nhanh, phía sau bức chắn bằng tơ, ngoại trừ một phần nhỏ Rattata còn lưu lại, đại bộ phận đều đã trốn.
Mà Rattata ngăn cản Natsuhiko và Weedle cuối cùng cũng đều bị dọn dẹp tất.
Màng tơ có tính bền dẻo cực mạnh để đàn Rattata khó mà đột phá được, đuôi Weedle khẽ vẩy lên, liền trực tiếp rạch mở.
Natsuhiko lại bước bước lên bậc thang, đi lên tầng trên.
“Wee...dle?”
Weedle khẽ kêu.
Natsuhiko lấy kẹo Poké, đây là viên cuối cùng trên người cậu, bất kể nhiệm vụ hôm nay có thành công hay không cũng phải trở về mua thêm kẹo Poké. Thứ này đối với Pokémon mà nói có chỗ tốt rất lớn, mà lại tốt nhất là không nên ngừng sử dụng.
- Ngươi nghĩ xem những con Rattata này bị gì? Rất rõ ràng chúng đã bị tồn tại nào đó khống chế, mà mục tiêu của chúng ta lần này chính là nó.
“Wee...dle?!!”
Weedle chấn kinh.
Tồn tại nào lại có thể khống chế nhiều Rattata như vậy?
- Chỉ là ngươi chưa từng thấy mà thôi, cho nên mới thấy kinh ngạc. Chẳng qua…
Natsuhiko nghĩ đến tài liệu nhiệm vụ Lotto đưa cho,
- Mục tiêu nhiệm vụ lần này đích thật có chút đặc thù.
“Wee...dle…”
- Chờ ngươi thấy là biết ngay thôi.
Natsuhiko bước lên từng bậc cầu thang.
Không biết mục tiêu trốn ở tầng nào, nhưng không sao, Weedle hoặc nhiều hoặc ít có chút bản năng trên cảm giác.
Bất tri bất giác Natsuhiko đã đi tới tầng cao nhất của tòa nhà cũ nát này.
Tầng cuối cùng là một không gian nhỏ hoàn toàn khép kín, không có cửa sổ, cũng không có ánh đèn, không gian u ám thiếu khí.
Nhưng khi Natsuhiko và Weedle tới, lại phát hiện nơi này vô cùng sạch sẽ, ngay cả một chút tro bụi cũng không có.
“Wee...dle!”
Weedle kêu nhỏ, đôi mắt nhỏ nhìn chăm chú vào một góc phòng.
Phát hiện phản ứng của Weedle, Natsuhiko nhìn theo hướng mắt của nó.
Chỉ thấy, ở một góc phòng chật hẹp tối tăm, có một bóng hình gầy gò tiều tụy ngồi đó.
Dựa vào ánh sao tàn, miễn cưỡng có thể trông thấy cơ thể nó hiện lên màu vàng nâu kết hợp, trên đầu có đôi tai màu sắc nhợt nhạt, cái mũi không dài cũng không ngắn đung đưa qua lại.
Nhìn thấy hình dạng của nó, Natsuhiko có thể xác định được ngay, nó là mục tiêu nhiệm vụ lần này.
Pokémon hệ Siêu linh, Drowzee!
Natsuhiko và Weedle đến, dường như cũng không khiến nó coi trọng, nó chỉ lẳng lặng ngồi trên một chiếc rương.
Sau khi tới gần, Natsuhiko mới hơi kinh ngạc phát hiện, Drowzee không ngờ đang cầm một quyển sách.
Một quyển sách chẳng cao thâm gì lắm, thậm chí có thể nói là vô cùng bình thường, đó là một quyển sách dành cho thiếu nhi, trong đó có in một vài câu chuyện mà trẻ em thích nghe.
Nhưng dường như con Drowzee này lại xem vô cùng chăm chú.
Có thể nhận thấy điểm ấy từ việc nó nhếch khóe miệng cùng với đôi tai không ngừng đung đưa.
Natsuhiko cũng không quấy rầy, chỉ kéo một cái rương ngồi cách Drowzee không xa.
Weedle hiếu kỳ chớp mắt.
Đây là lần đầu nó nhìn thấy Pokémon thích xem sách.
Trọng điểm là, Pokémon làm thế nào mà lại hiểu được chữ trong sách.
Bầu không khí yên tĩnh kỳ quái dần dần lan tràn.
Rốt cục.
Bộp!
Drowzee vẫn còn vương vấn, chưa thỏa mãn chậm rãi khép lại quyển sách, cẩn thận từng ly từng tí đặt sách ở trên cái rương, cẩn thận đặt cạnh sách trùng khít với cạnh rương, vuốt trang giấy có hơi bị quăn.
Nó xoay người nhìn về phía Natsuhiko và Weedle, ánh mắt dừng lại tại người Weedle một lúc, cuối cùng mới nhìn về phía Natsuhiko.
Trong mắt bỗng nhiên sáng lên một vầng sáng màu lam nhạt.
Weedle hơi giật mình, vội chắn trước mặt Natsuhiko.
Chỉ là nó còn chưa kịp thể hiện tư thế tấn công, Natsuhiko đã nhẹ nhàng vỗ lưng nó, ra hiệu nó an tâm chớ vội.
Bởi vì tai cậu bỗng vang lên một giọng nói khá non nớt.
“Xin chào ~”
“Thần Giao Cách Cảm?”
Natsuhiko hơi nghi hoặc nhìn Drowzee, quầng sáng trong đôi mắt của nó cùng với giọng nói vang lên trong đầu mình đã chứng minh điểm này.
“Đúng thế.”
Giọng nói lại vang lên lần nữa.
Dường như chỉ cần Natsuhiko thầm trả lời trong đầu, Drowzee có thể nghe thấy được ngay.
“Đàn Rattata ở dưới kia là do ngươi khống chế?”
Natsuhiko có chút bất ngờ nhưng cũng chỉ giới hạn ở đó mà thôi.
“Đúng thế.”
Drowzee trấn định gật đầu.
Nó lại nhìn Weedle, vô cùng bình tĩnh nói:
“Các ngươi là do bọn hắn phái tới hả? Cảm ơn vì đã cho ta thời gian xem hết câu chuyện cuối cùng, ta chuẩn bị xong rồi, ngươi động thủ đi.”
Giọng nói có hơi ngắc ngứ, nhưng có thể đại khái hiểu được ý của nó.
Quầng sáng xanh lam trong mắt Drowzee ảm đạm, nó giang hai tay, bộ dáng yên lặng tiếp nhận.
Cái này…
Từ bỏ chống cự?