“Wee...dle…”
Weedle cúi đầu kêu lớn, đôi mắt mở to nhìn chằm chằm hai Quả mọng trên cây.
Natsuhiko vuốt lưng nó an ủi.
- Hiện tại mà xông vào thì chẳng khác nào chịu chết, vẫn nên chờ đám Pokémon hoang dã kia đánh nhau trước.
Thực lực của Pokémon có mạnh có yếu, nhưng nơi này dù sao cũng cách thành phố Saffron không quá xa, nên vùng rừng rậm này thường xuyên có Nhà huấn luyện ra vào, bởi vậy thực lực của đám Pokémon hoang dã trong đây cũng sẽ không quá mạnh.
Ít nhất cũng không phát hiện con Pokémon nào có thể làm cho Weedle sợ hãi run rẩy không dám đối mặt.
- Chờ một chú, chờ một chút, sắp rồi.
“Wee...dle!”
Weedle thu hồi ánh mắt, đáp lại.
Trái cây kia có sức hấp dẫn rất lớn với nó nhưng còn không đến mức làm nó mất lý trí, ở trong lòng nó an nguy của Natsuhiko luôn đứng đầu. Nếu quả thật không có cơ hội tranh đoạt, nó cũng sẽ nghe lời khuyên của Natsuhiko, chịu đựng sức hấp dẫn kia rồi rút lui.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Ánh huỳnh quang trên trái cây càng ngày càng sáng, tựa như hai mặt trăng nhỏ treo trên cây.
Pokémon ở xung quanh ngày càng xao động, đủ loại tiếng kêu vang lên, đã có dấu hiệu không kìm nén được.
Natsuhiko mím môi, ngồi xổm trong bụi cỏ lau, hai chân cậu đã thấy hơi tê, không thể không nâng nhẹ người lên, để máu trong cơ thể duy trì lưu thông, đề phòng lát nữa phải chạy lại không chạy nổi.
- Từ phản ứng của đám Pokémon này, hẳn là sắp chín rồi, chờ nó chín những Pokémon này lại đánh nhau, đối với chúng ta không phải chuyện có lợi. Nhất định phải nghĩ biện pháp khiến bọn chúng khai chiến sớm, như thế chờ quả chín hoàn toàn, chúng ta mới có cơ hội.
Nghĩ tới đây, Natsuhiko gập người cẩn thận xuyên qua bụi cỏ, mặc dù phát ra tiếng động, nhưng hiển nhiên sự chú ý của đám Pokémon không còn đặt ở xung quanh nữa.
Cậu vòng ra phía sau đàn Weedle và Beedrill, nhìn con Pinsir một mình chiếm cứ một địa bàn ở cách đó không xa, nó hẳn là một trong số Pokémon có thực lực mạnh nhất ở đây.
- Weedle, lên trên cây, sử dụng Kim Độc với Pinsir.
Giọng nói rất nhỏ của Natsuhiko vang lên bên tai Weedle.
“Wee...dle?”
Weedle hơi kinh ngạc nhìn cậu, chẳng qua cũng không do dự, leo lên ngọn cây, núp trong tán cây rậm rạp, đôi mắt nhỏ quan sát Pinsir cách đó không xa.
Sưu sưu sưu ——
Theo ba tiếng vang nhỏ xíu vang lên, kim độc nhanh như chớp xuyên qua tàng lá, vọt tới con Pinsir to kia.
Bụp bụp——
Châm độc nhỏ bắn thẳng tới giáp xác cứng rắn của Pinsir.
Kim độc luôn thuận lợi, thế mà hiện tại lại không thể đâm thủng giáp xác, trái lại bị kẹt chặt ở đó.
Chỉ là không sao cả.
Thế là đã phát huy tác dụng.
“Pin...sir!!”
Đột nhiên bị đánh lén, Pinsir rống lớn, trong mắt tràn đầy hung bạo, đôi kìm lớn sắc bén mọc gai nhỏ trên đầu kẹp lại, trừng mắt nhìn đám Weedle và Beedrill ở khu vực cạnh nó.
Pinsir vốn là Pokémon có tính cách ngang ngược, chẳng qua là vì phải chú ý tới Quả mọng cho nên nó mới bình tĩnh.
Nhưng đòn tập kích bất ngờ kia chẳng khác nào nhóm lên ngọn lửa nóng nảy trong người nó, cặp sừng nhắm ngay con Beedrill ở gần nhất, từng luồng khí lưu tụ lại cuộn trào quanh người nó.
Phe Beedrill hiển nhiên không biết chuyện gì vừa xảy ra.
Nhưng thấy Pinsir vọt tới chỗ bọn chúng, đám Beerill cũng ngang ngược chẳng kém tức thì không nhịn được nữa.
Pinsir tuy mạnh nhưng bên chúng nó có cả thảy bốn con Beedrill.
“Bee...drill!!”
Con Beedrill đầu đàn rít lên giận dữ, đàn Beedrill lập tức đánh nhau với Pinsir.
Cảnh này như đốm lửa rơi vào trong chảo dầu, trong nháy mắt cuộn trào lan ra bốn phía.
Đám Pokémon ở xung quanh vốn đã ngo ngoe muốn động, con nào con nấy cũng nóng nảy, kể cả những con Pokémon vốn có tính cách ôn hòa, giờ khắc này cũng như thế.
Không ưa đàn Beedrill là đàn Butterfree cũng dứt khoát gia nhập vào trong hỗn chiến giữa Beedrill và Pinsir. Mấy con Paras lặng lẽ đặt mục tiêu vào hai Quả mọng ở trung tâm nhưng khi đến gần lại gặp phải sự phản kháng mãnh liệt từ nhóm Venonat.
Mà Weedle dẫn phát mọi chuyện, sau khi sử dụng Kim Độc lập tức bò xuống, nằm rạp trong bụi cỏ cùng Natsuhiko, dùng lá cây và ngọn cỏ để che giấu thân hình mình.
Hỗn chiến đã bộc phát.
Từng con Pokémon đều không hẹn mà cùng gia nhập vào trong chiến đấu, đủ loại chiêu thức hệ Bọ tung ra loạn xạ.
- Loạn mới có cơ hội.
Natsuhiko thầm nghĩ, lực chú ý cũng hướng tới Quả mọng.
Việc cần làm sau đó chính là chờ hai quả Tanga chín hoàn toàn, rồi lại tìm cơ hội nhìn xem có thể xuyên qua tràng Pokémon hỗn chiến để tới gần hơn không.
- Trên sách nói, dấu hiệu để biết quả Tanga chín hoàn toàn là vỏ ngoài sáng hoàn toàn như ánh trăng, hiện tại đã sáng hơn một nửa, chỉ còn lại chút xíu nữa thôi.
Bọn hắn vốn ở thế yếu, thời cơ động thủ là điều vô cùng quan trọng.
Hỗn chiến bộc phát, không ngừng có Pokémon mất đi năng lực chiến đấu.
Bên phía Beedrill đã có hai con Beedrill ngã trên mặt đất, bên Butterfree cũng có một con Butterfree ngã xuống, trên người Pinsir cường tráng cũng phủ đầy vết thương, nhưng dường như những vết thương này chỉ càng khơi dậy thêm hung tính của nó, trong hỗn chiến ba phe nó vẫn là mối uy hiếp lớn nhất.
Về phần Weedle và Caterpie, đã ngã xuống không biết bao nhiêu con.
Một bên khác, Venonat và Paras đã chiến đấu đến hồi gay cấn, hai bên đều có tổn thất.
Natsuhiko và Weedle vẫn kiềm nén.
Natsuhiko quan sát Quả mọng, đã rõ tốc độ chín của nó, tính toán ra thời gian chín đại khái.
Ngón tay khẽ rạch xuống mặt đất, lưu lại từng dấu vết, trong đầu đếm thầm từng giây.
- Không sai biệt lắm.
Natsuhiko ngẩng đầu, nói với Weedle ở bên cạnh:
- Ngươi ra ngoài, đi ở dưới, không cần quá nhanh, chỉ cần ổn định không nên tạo sự chú ý, lúc đến gần cây cũng không cần bò lên, trực tiếp dùng Phóng Tơ hái quả xuống, sau đó không cần quan tâm gì cả, cứ chạy theo hướng chúng ta tới đây.
Weedle gật đầu, biểu thị đã hiểu.
Natsuhiko lấy một nắm cỏ đã chuẩn bị trước đó, trùm lên lưng Weedle, bó thật chặt vào cơ thể nó.
Trong lòng yên lặng đếm giờ.
Bỗng nhiên, trong con người hiện lên một luồng sáng,
- Đi!
Buông tay ra, Weedle lập tức rời khỏi bụi cây, bước chân trầm ổn chậm rãi tới gần chỗ cây Tanga, trong tay Natsuhiko có thêm một cây gậy gỗ, con mắt nhìn chằm chằm vào Quả mọng trên cây.
Có thể thấy rõ, vỏ ngoài quả trên cơ bản đã hoàn toàn bị ánh sáng bao phủ, chỉ còn một khoảng nhỏ chưa sáng.
Theo Weedle tới gần, ánh sáng ngoài vỏ quả Tanga càng ngày càng nhiều, mùi thơm tỏa ra cũng ngày càng nồng, ảnh hưởng tới đám Pokémon hệ Bọ xung quanh.
Bọn chúng chiến đấu dần chậm lại, sự chú ý chuyển dời đến Quả mọng.
Sắp chín.
Natsuhiko nắm gậy gỗ, đếm thầm.
- Chín!
Hét thầm trong lòng, cậu bỗng đứng dậy.
Sau đó dưới ánh nhìn chăm chú của đám Pokémon hệ Bọ, đồng thời trong khoảnh khắc Natsuhiko hét thầm, Quả mọng đã chín.
Hình và bóng đan xen, sáng và tối hô ứng.
Giờ khắc này, ánh sáng ở vỏ ngoài Quả mọng hoàn toàn thu liễm, mùi thơm tỏa ra cũng không còn.
Biến hóa ngắn ngủi đó làm cho đám Pokémon hệ Bọ ngây ngẩn trong giây lát.
Lúc bọn chúng chuẩn bị mặc kệ mọi thứ xông tới chỗ Quả mọng thì chợt nghe tiếng.
“Đùng đùng!!”
Dưới cây, Natsuhiko nắm thật chặt gậy gỗ, gõ thật mạnh vào thân cây, tạo ra tiếng vang trầm nặng.
Dưới tình huống an tĩnh như hiện tại, tiếng vang này lại cực kỳ chói tai.
Bọn chúng vô thức nhìn về phía động tĩnh phát ra, chỉ thấy một bóng người, bước chân mạnh mẽ, lúc chạy lúc nhảy, xuyên qua tầng tầng bụi cây ngăn cản.
Mà khi bọn chúng lấy lại tinh thần, nhìn lại cây Tanga, thì chỉ thấy hai sợi tơ trắng sáng quấn chặt lấy hai quả Tanga chín mọng, khẽ giật một phát, lập tức hái chúng xuống.
Đầu nguồn sợi tơ là một con Weedle trốn trong lùm cỏ.
Tới tay!
Sau khi đắc thủ, Weedle không chút do dự, dựa theo phân phó của Natsuhiko, dùng toàn bộ sức mạnh chạy về phía con đường bọn hắn đã dọn dẹp.
Hai quả Tanga quấn chặt trong hai sợi tơ cũng theo đó đi xa.
Trong nhất thời, đám Pokémon hoang dã hệ Bọ không phản ứng kịp với biến hóa liên tiếp này.
Lúc chúng nó kịp phản ứng, chỉ thấy bóng người kia và Weedle đã cùng nhau kéo theo hai Quả mọng, nhanh chóng biến mất trong rừng sâu.
Trong nháy mắt, tất cả Pokémon hệ Bọ tranh đoạt Quả mọng đều nổi điên.