Mặt trời mọc lên từ đằng đông, ánh ban mai rọi qua màn sương sớm.
Chân trời trắng ngần thành đường, ánh bình minh thay thế đêm tối, xua tan đi lớp áo mông lung cuối cùng của rừng rậm.
Natsuhiko ngồi bên đống lửa cháy tàn, trạng thái của cậu không được tốt lắm, một đêm không ngủ luôn phải cảnh giác xung quanh khiến mắt cậu giăng đầy tơ máu. Dưới ánh mặt trời, vẻ mỏi mệt cũng được xua tan đi đôi chút.
Cậu cúi đầu nhìn xuống ngực mình.
Chỉ thấy Weedle vẫn nhắm chặt mắt, ở bên cạnh nó là một lớp vỏ hoàn chỉnh.
Không sai.
Thay vỏ.
Đêm qua, sau khi Weedle rơi vào trạng thái ngủ say, không ngờ lại bất giác thay vỏ. Với Pokémon như loài Weedle mà nói thì tình huống này chắc chắn là vô cùng hiếm thấy.
Quan trọng nhất là, giờ phút này hình thể của Weedle so với lớp vỏ mà nó trút bỏ, không ngờ lại to gấp đôi, thậm chí là còn hơn.
Không chỉ thay đổi về hình thể, màu vỏ cũng tươi sáng hơn, ánh nắng phản chiếu rõ lên bề mặt vỏ bóng loáng.
Lớn gấp đôi! Natsuhiko không lường được lại có biến hóa như thế.
Nhưng cậu có thể xác định, biến hóa đó mang tới nhiều chỗ tốt cho Weedle.
Tất nhiên chỗ xấu không phải là không có, ít nhất là trước khi tiến hành huấn luyện thì sự khống chế với cơ thể sẽ giảm xuống, nhưng chỉ cần trải qua huấn luyện thì chỗ xấu đó có thể bổ khuyết lại ngay…
Nhưng chỗ tốt…
“Wee…dle…”
Tiếng kêu nhỏ cất lên, mí mắt Weedle hơi rung, nó chậm rãi mở mắt ra.
Vẻ mê mang hiện lên đầu tiên ở trong mắt, sau đó dần khôi phục lại vẻ sáng tỏ.
“Wee…dle!”
Nó bỗng ngẩng đầu, nhìn Natsuhiko, sau khi xác nhận cậu không bị thương, không bị Pokémon hoang dã tập kích, mới thở phào nhẹ nhõm.
May quá.
Rồi nó chợt thấy khó hiểu.
Sao đêm qua tự nhiên lại ngủ mất vậy?
Mà còn ngủ say như chết.
Quan trọng nhất chính là, sao lại thấy Natsuhiko hình như nhỏ đi?
Nó duỗi cơ thể, cẩn thận quan sát cậu, sự kinh ngạc trong mắt nó càng thêm đậm.
“Wee…dle?”
Hình như Natsuhiko nhỏ đi thật?
Natsuhiko thấy biểu cảm của nó, dù mệt nhưng vẫn nở nụ cười,
- Đừng nhìn nữa, không phải là ta nhỏ đi mà là người lớn hơn.
“Wee…dle?”
Lớn hơn?
Sau đó Weedle mới phát hiện bên cạnh mình có một lớp vo, sau đó lại tự nhìn mình, so sánh mình với bàn tay của Natsuhiko.
“Wee…dle Wee…dle!!!!”
Đúng là lớn hơn thật!
Lớn! Rắn chắc! Cường tráng!
Vỗ nhẹ lên lớp vỏ của nó sẽ cảm nhận rõ hơn cái rắn chắc, trơn nhẵn, bóng loáng từ bề mặt.
- Hiện tại xem ra hẳn là chuyện tốt, vốn ngươi sắp tiến hóa, sau khi ăn hai Quả mọng kia, tiềm lực đã trở nên lớn hơn, ngươi đã không còn cảm giác có khuynh hướng sắp tiến hóa nữa.
Quả Tanga đã đào móc thêm thiên phú và tiềm lực của Weedle, kéo dài thời gian nó biến tiềm lực thành thực lực, kéo dài chu kỳ phát triển của nó.
Cậu không rõ Giovanni bồi dưỡng Beedrill của ông ta thế nào, chỉ biết là lực lượng Viridian có tác dụng mấu chốt, nhưng cũng không biết tác dụng cụ thể thể hiện ở phương diện nào.
Nhưng sự biến hóa của Weedle hiện giờ, bất kể là theo ngắn hạn hay là theo dài hạn thì đây cũng là chuyện tốt.
Natsuhiko cũng không cần vì Weedle sắp tiến hóa mà cân nhắc chuyện công việc.
Với tình huống trước mắt, Weedle còn cần ít nhất là mười lăm ngày nữa thậm chí là lâu hơn mới có thể đào móc triệt để toàn bộ tiềm lực ẩn tàng trong cơ thể, mà cậu cũng có thể có thêm nhiều thời gian hơn để chuẩn bị.
Bất kể là thu phục Pokémon mới hay là khiêu chiến với bồi luyện sau khi Weedle tiến hóa thành Kakuna.
Natsuhiko chống đầu gối, lảo đảo đứng dậy.
Đôi chân tê nhức sau một đêm ngồi tại chỗ.
- Nên về thôi, giờ mà không về, đoán chừng câu lạc bộ sẽ cho rằng chúng ta đã chết rồi, vả lại cái chuyện thăng chức kia, ta càng ngày càng thấy hứng thú.
Sự thay đổi của Weedle cho cậu cơ hội truy cầu đãi ngộ cao hơn.
Weedle nhanh chóng thích ứng với thay đổi của mình, ba chân bốn cẳng bò lên vai cậu.
Bờ vai vốn rộng, giờ lại có vẻ chật hẹp.
Đồng thời cân nặng của Weedle cũng có thay đổi không nhỏ, Natsuhiko cảm nhận rất rõ.
Cậu cười trêu:
- Mập rồi.
Natsuhiko rảo bước chân rời khỏi rừng Shigeki.
Nếu không về nhanh có thể sẽ bỏ lỡ buổi dã ngoại hôm nay với Kenji.
Đó đều là tiền đấy.
Cậu kéo theo cơ thể mỏi mệt, thuận lợi rời khỏi rừng Shigeki
Con Spearow hôm qua cố ý giữ lại đã không còn, không biết là đã trốn hay là biến thành thức ăn trong miệng kẻ săn mồi khác.
Natsuhiko mặt mày tiếc nuối, mặc quần áo rách rưới, mang theo một con Weedle có chút đặc thù, ngồi xe buýt trở lại câu lạc bộ trong ánh nhìn khác thường từ những người xung quanh.
Pokémon hoang dã có hình thể khác lạ không phải không có, chẳng qua là có chút hiếm thấy, cũng không gây nên chú ý quá lớn.
Nhưng đó đều là trời sinh, còn từ hình thể vốn bình thường chuyển biến thành hình thể lớn gấp đôi, đó mới là chuyện cực hiếm thấy.
- Natsuhiko!!
Nhìn thấy Natsuhiko chật vật xuất hiện, Anna đứng ở quầy lễ tân kinh ngạc, còn có chút vui mừng.
Không biết vì sao lại vui mừng, có lẽ là vì nếu người cố gắng như vậy mà chết thì khá là đáng tiếc.
Không sai, người của câu lạc bộ xác nhận Natsuhiko đã chết.
Tình huống này không nhiều nhưng cũng không tính là ít.
Nhà huấn luyện và Pokémon mạo hiểm ngoài hoang dã, có thể gặp phải bất cứ tình huống nào, chết cũng là chuyện rất bình thường, cho dù có thể là nhiệm vụ lần này nhìn qua không hề có chút nguy hiểm.
Natsuhiko miễn cường cười,
- Gặp chút chuyện nên về trễ, không muộn chứ?
Anna thở phào,
- Cũng chưa muộn lắm, nhưng cũng không phải là sớm với một bồi luyện sơ cấp. Hiện giờ sẽ chuẩn bị thống kê thành quả của các cậu.
- Vậy là được rồi.
Natsuhiko cũng thoáng yên lòng.
- Cậu đưa máy quay cho tôi, sau đó về phòng thay quần áo, lát nữa chủ quản có thể sẽ gặp các cậu.
Natsuhiko nộp máy quay lại cho câu lạc bộ,
- Được rồi.
Sau đó Natsuhiko lập tức đi về phía gian phòng của mình, cậu rất mệt mỏi, nếu có thời gian, tốt nhất có thể chợp mắt một chút, dù chỉ một tiếng thậm chí là mấy mươi phút, lát nữa còn phải đi theo Kenji vào rừng Shigeki thêm lần nữa.
Anna nhìn theo bóng lưng cậu, chú ý tới Weedle trên bờ vai, hơi kinh ngạc và ngoài ý muốn.
- Cậu ta… đổi Pokémon khác ư? Hay là… nó ăn đến mập?
Không phải không có tình huống như vậy.
Một khi Pokémon của bồi luyện câu lạc bộ tiến hóa, bồi luyện lại không có lòng tin chiến thắng, bồi luyện đó sẽ lựa chọn thu phục một con cùng loại khác để bảo trụ công việc.
Nếu như thực lực của Pokemon mới thu phục mà đủ tiêu chuẩn thì còn tốt, nếu như không đủ tiêu chuẩn, vậy có thể sẽ phải đối mặt với chuyện khai trừ.
Cô lắc đầu, cũng không suy nghĩ nhiều.
Đưa máy quay tới bộ phận kỹ thuật, bọn hắn sẽ chịu trách nhiệm thống kế.
Sau đó cô lại đi tới văn phòng của quản lý Lotto.
- Quản lý, 0451 đã về.
Lotto ngồi thẳng, bưng cà phê, đọc báo, khẽ gật đầu,
- Được rồi, sau khi bộ phận kỹ thuật thống kê xong số liệu thì gọi ba người đó đến gặp tôi.
- Vâng.
Anna cung kính đáp, nghĩ một chút, lại có chút do dự nói:
- Quản lý, Weedle của 0451…
- Làm sao?
- Hình như có chút biến hóa, chưa xác định được là Pokémon khác hay vẫn là con ban đầu, so với con Weedle lúc đầu thì hình thể lớn hơn không chỉ gấp đôi.
Anna báo cáo chi tiết, hoàn thành bổn phận công việc của mình.
- Ồ?
Lotto nhíu mày, buông báo và cà phê xuống, thoáng kinh ngạc hỏi lại,
- Cô thấy thế nào?
Anna nhớ lại hình ảnh Natsuhiko và Weedle cùng nhau cố gắng huấn luyện, Nhà huấn luyện cố gắng cùng Pokémon của mình, chắc là sẽ không tùy tiện đổi Pokémon?
- Có thể vẫn là con lúc đầu…
Một trong những lý do Câu lạc bộ Đối kháng Pokémon Sylph tồn tại, đó là thu thập tư liệu của các loài Pokémon, Pokémon có biến hóa bất thường thì càng cần phải đặc biệt chú ý.
- Tôi biết rồi, cô bảo cậu ta mang theo Weedle đến bộ phận kỹ thuật kiểm tra trước sau đó hẵng tới đây.
- Vâng.