Crắc.
Mỗi khi đạp lên một cành cây khô, Natsuhiko lại khẩn trương thêm mấy phần.
May mà ban ngày đã thăm dò rừng Shigeki nên Weedle dần thích ứng với trạng thái duy trì cảnh giác cao độ khi ở ngoài hoang dã.
Đặc biệt là lần mạo hiểm này vốn là nó mãnh liệt yêu cầu, nếu như không phải là nó chấp nhất, với tính cách ổn trọng của Natsuhiko có lẽ sẽ không lựa chọn đi tiếp.
Chẳng qua, Weedle đã đoán sai điểm này.
Natsuhiko đưa ra quyết định là bởi cậu đã suy nghĩ kỹ, bất kể người nào bất kể thứ gì cũng sẽ không ảnh hưởng đến quyết định của cậu, cho dù là Weedle.
Sở dĩ biết rõ sẽ gặp nguy hiểm nhưng vẫn lựa chọn đi tiếp chỉ là vì cậu khẳng định món đồ hấp dẫn Weedle chắc chắn không đơn giản.
Nếu như có thể lấy được, nói không chừng nó có thể mang đến lợi ích cực lớn cho Weedle, coi như không thể lấy được, ít nhất cũng phải thử để không hối hận.
Cậu ghi nhớ đoạn đường đến đây, mọi thứ trên đường kể cả một gốc cây, một bụi cỏ cũng có thể trở thành chướng ngại.
Trên đường đi đụng phải Pokémon tập kích cũng sẽ quét sạch, đề phòng đường lui bị chặn.
Nếu ngay cả Pokémon trên đường cũng không thể thanh trừ, vậy cũng không cần tiếp tục đi sâu vào trong rừng.
Mặt trời dần biến mất nơi đường chân trời.
Mặt trăng chậm rãi nhô lên từ đằng đông.
Ánh trăng nhàn nhạt bao phủ rừng rậm, như phủ thêm một tấm lụa mỏng cho khu rừng, làm cho khu rừng thêm mấy phần mông lung.
Ánh trăng xuyên qua kẽ lá, rọi xuống mặt đất mấy đốm sáng.
Tầm nhìn trong rừng lập tức thu hẹp lại, muốn nắm được toàn bộ tình hình xung quanh thì đều phải dựa vào thính giác và cảm ứng của Weedle.
Từ bụi cỏ bên cạnh bỗng có một cái bóng nhảy ra.
Chẳng qua nó cũng không tới gần vị trí của Natsuhiko.
Nhìn kỹ mới phát hiện ra đó là một con Rattata.
Nó cách Natsuhiko không xa, hành động có hơi hoảng loạn, xuất hiện chớp nhoáng rồi biến mất, nhảy thẳng vào trong một bụi cỏ khác.
Natsuhiko thấy thế cũng không buông lỏng, trái lại còn chăm chú nhìn về phía Rattata xông ra.
Những kẻ săn mồi vào ban đêm xuất hiện sớm hơn cậu nghĩ.
Soạt soạt soạt...
Trong bụi cỏ truyền đến tiếng sượt đất, tốc độ cũng không chậm.
Ngay sau đó, một con Ekans hình thể thon dài, đôi mắt màu vàng sáng rõ trong bóng tối, thè lưỡi rắn, trườn ra.
Nó đang tìm con Rattata kia.
Chỉ là, khi nó vừa mới đi ra khỏi bụi cỏ thì cũng nhanh nhạy phát hiện ra Natsuhiko và Weedle.
Weedle nhìn thấy Ekans, cơ thể khẽ run rẩy.
Đặc tính Hăm Dọa [Intimidate].
Không cho Ekans thời gian phản ứng và suy nghĩ, Natsuhiko quát khẽ.
- Weedle, Phóng Tơ.
Tê ——
Weedle luôn trong tư thế sẵn sàng, không chút do dự phun tơ, nhắm ngay mắt của Ekans.
Sợi tơ trắng sền sệt vô cùng dễ thấy trong rừng cây mờ tối, lấp lánh dưới ánh trăng, bắn trúng vào mắt Ekans một cách tinh chuẩn.
Con mắt yếu ớt bỗng bị công kích, Ekans hơi hốt hoảng.
Nhưng với tư cách là kẻ săn mồi, nó nhanh chóng phản ứng lại, lửa giận bùng lên.
Loài rắn vốn không cần dùng mắt để quan sát mục tiêu.
Chẳng qua Natsuhiko và Weedle nếu như đã chủ động phát động công kích thì cũng sẽ không cho Ekans có nhiều thời gian phản ứng.
- Lưới Điện.
Rẹt rẹt rẹt…
Tấm lưới hồ quang điện màu vang bắn ra từ miệng Weedle, trong quá trình bay trong không khí nó nhanh chóng mở rộng, chụp lấy Ekans không kịp né tránh.
Cho dù dòng điện kích thích không mạnh, nhưng vẫn làm cho Ekans run rẩy và co giật trong ngắn ngủi, tính dai chắc của tơ cũng làm cho nó không thể thoát ra trong thời gian ngắn.
- Bọ Cắn.
Thừa dịp nó bệnh lấy mạng nó.
Chiêu thức hệ Độc và chiêu thức hệ Bọ không thể tạo ra mức sát thương lý tưởng cho Ekans, cho nên Natsuhiko chỉ có thể lựa chọn Bọ Cắn để có được mức sát thương lớn nhất.
Chỉ thấy Weedle phun ra một sợi tơ, dính lên thân Ekans, sau đó đu dây cấp tốc tới gần.
“E...kans!!”
Một tiếng kêu đau đớn thảm thiết vang lên.
Weedle với hình thể nhỏ bé bò lên người Ekans tạm thời còn chưa thoát khỏi lưới, miệng nhỏ sáng lên ánh sáng màu xanh lục, hung hăng cắn vào vị trí bảy tấc.
Lập tức, vảy rắn tróc ra, cơ thịt bị xé, máu tươi văng bốn phía.
Thấy Ekans bị đau có dấu hiệu trốn thoát, Weedle vội vàng bổ sung thêm mấy sợi tơ quanh người nó.
Sau khi xác định Ekans không thể trốn thoát trong thời gian ngắn, nó mới cắn thêm phát nữa.
Ekans chẳng thể nào ngờ, nó thân là kẻ săn mồi, chỉ không chú ý trong phút chốc, thế mà lại bị loài Pokémon ở tận cùng chuỗi thức ăn như Weedle đánh lén.
Trọng điểm là những sợi tơ dính này có tính dai chắc rất cao, lại có dòng điện kích thích và phụ trợ, trong nhất thời nó không thể thoát ra được.
Mà chính cái thời gian ngắn ngủi đó cũng khiến nó phải nhận cái giá thê thảm, đau đớn.
Nhìn Ekans chồng chất vết thương, đã mất đi năng lực chiến đấu, Natsuhiko bước qua nó,
- Thời gian cấp bách, càng tối càng nguy hiểm, lúc về mà nó còn ở đây thì xử lý, không còn thì thôi bỏ qua, không thể vì nhặt hạt vừng mà làm rơi dưa hấu.
Weedle bắn tơ trở lại vai Natsuhiko, không phát biểu ý kiến gì, đôi mắt nhỏ sáng ngời nhìn chằm chằm vào hướng rừng sâu bọn cậu đi tới.
Nó có thể cảm giác được, không còn xa.
Cũng may, đó không phải là nơi sâu nhất trong rừng.
Chẳng qua nếu như ở nơi sâu nhất, đoán chừng Weedle cũng không cảm ứng được.
Natsuhiko biết được tin tức này từ Weedle.
Nhưng cậu chú ý tới chuyện khác.
- Từ phản ứng của Rattata và Ekans, bon chúng dường như không biết đến sự tồn tại của món đồ mà Weedle cảm ứng được. Bỏ qua Rattata, nó là Pokémon hệ Thường, nhưng Ekans cũng có hệ Độc lại không hề bị hấp dẫn, vậy thì thứ hấp dẫn Weedle lần này có liên quan đến hệ Bọ?
Đưa ra kết luận này xem như nửa vui nửa buồn.
Chứng tỏ trong trận tranh giành này, có lẽ sẽ không xuất hiện Pokémon thuộc tính khác, áp lực theo đó cũng nhỏ hơn nhiều.
Nhưng đồng thời số lượng Pokémon hệ Bọ trong rừng chắc chắn sẽ không ít, có khả năng bọn chúng đều bị hấp dẫn như Weedle, đồng loạt đi về phía đó.
Thời gian cấp bách, từ phản ứng nôn nóng mà Weedle biểu hiện cũng có thể nhận ra.
Nhưng Natsuhiko vẫn bình tĩnh, chậm rãi tới gần.
Trên đường đi tiếp tục đánh bại một con Zubat và Mankey cản đường, dọn sạch tai họa ngầm có thể lưu lại trên đường rút lui.
Một khi phát hiện tình hình không thích hợp, cũng có thể mang theo Weedle trở về trước.
Cậu lội qua một con suối nhỏ, xuyên qua mấy bụi cây um tùm.
Rốt cuộc, tới gần.
Ngay cả Natsuhiko cũng ngửi thấy một mùi thơm tươi mát nhàn nhạt, có thể thấy được đối với Pokémon mà nói, mùi thơm này hấp dẫn tới cỡ nào.
Trong khu rừng rậm rạp bỗng xuất hiện một khu vực trống trải, tầm nhìn cũng khôi phục, ánh trăng chiếu thẳng xuống mặt đất.
Có thể trông thấy.
Trong mảnh đất trống này có không ít Pokémon dừng chân, cũng có một số tộc đàn Pokémon, phân chia khu vực cho riêng mình, cảnh giác lẫn nhau.
Số lượng nhiều nhất chính là phe Weedle và Beedrill cùng với phe Caterpie và Butterfree ở đối lập, ở giữa là một số tộc đàn Pokémon nhỏ hơn như Paras.
Mà trong đó còn có một con Pinsir to lớn, một mình chiếm cứ một địa bàn.
Đám Pokémon nhìn nhau đầy địch ý.
Nhưng có thể để ý thấy, ánh mắt chúng nó đều như có như không khóa chặt khu vực chính giữa.
Natsuhiko trốn trong bụi cỏ rậm rạp, có thể loáng thoáng nhìn thấy một cái cây ở khu vực trung tâm.
Mà thứ chân chính hấp dẫn đám Pokémon hệ Bọ này là hai Quả mọng [Berry] màu xanh biếc mọc trên cây, dưới ánh trăng chiếu rọi, tỏa ra ánh huỳnh quang nhàn nhạt.
Mấy con Venonat đứng dưới tàng cây, cảnh giác nhìn Pokémon hệ Bọ ở gần đó, xúc tu trên đầu đung đưa liên tục, nhe hai cái răng nanh sắc bén ra ngoài.
Dường như nơi này vốn là địa bàn của mấy con Venonat này, mà thứ hấp dẫn Pokémon hệ Bọ kia chính là thứ bọn chúng bảo vệ.
Natsuhiko híp mắt.
Nhìn loại quả đó, cậu nhớ tới quyển sách liên quan đến Pokémon hệ Bọ cậu đọc cách đây không lâu, trong sách có miêu tả loại quả này.
- Quả Tanga? Một trong những loại nguyên liệu chính trong kẹo Poké đỉnh cấp hệ Bọ, có thể tăng cường cảm giác và sử dụng năng lượng hệ Bọ của Pokémon hệ Bọ, tăng cường lĩnh ngộ và nắm giữ chiêu thức hệ Bọ của Pokémon hệ Bọ?
Trong đầu cậu hiện lên tin tức liên quan tới loại quả này
Đồng thời cũng hiểu, vì sao Weedle và đám Pokémon hệ Bọ ở xung quanh lại bị hấp dẫn đến như vậy.
Đây là quà tặng thiên nhiên cho Pokémon.
Thế nhưng món quà này nhất định sẽ hấp dẫn tới lượng lớn Pokémon hệ Bọ.
Tràn ngập nguy cơ.