- Bulbasaur, Tông [Tackle]!
Kenji thấy Roi Mây không đánh trúng, lập tức phát ra mệnh lệnh mới.
Nhưng hiển nhiên cậu ta không cân nhắc đến chuyện, Bulbasaur dùng Roi Mây mà còn không thể đánh trúng Weedle thì chiêu thức va chạm bình thường sao có khả năng đánh trúng?
- Weedle, Phóng Tơ, nhắm chuẩn mắt nó.
Natsuhiko chỉ huy.
Sau khi phát hiện Bulbasaur cũng không lợi hại như trong tưởng tượng, Weedle cũng thong dong hơn.
Tê ——
Một bó tơ trắng sáng bắn ra, trực tiếp dính vào mắt Bulbasaur, che đi tầm nhìn của nó.
“Bulba...aurrr!!”
Mắt đột nhiên bị ảnh hưởng, Bulbasaur lập tức hốt hoảng, thế tiến công cũng bị đứt đoạn.
- Bulbasaur!
Kenji có chút luống cuống, không thể nghĩ ra biện pháp ứng đối ngay.
Đây chính là thiếu hụt do Nhà huấn luyện khuyết thiếu kinh nghiệm chiến đấu và khả năng ứng biến không đủ.
Đương nhiên cũng bởi vì huấn luyện Bulbasaur thiếu hụt nghiêm trọng, dẫn đến tốc độ quá chậm, mới bị Weedle đánh trúng mắt dễ dàng như vậy.
- Trói nó lại.
Sau đó liền thấy, một con Weedle bò nhanh quanh sân, tơ trắng không ngừng tuôn ra từ trong miệng nó, một vòng lại một một vòng, biến Bulbasaur củ hành thành Bulbasaur bánh tét.
“Bulba...saur…”
Bulbasaur chỉ còn cái đầu lộ ra ngoài, đã thế còn bị che mắt, nó chỉ có thể kêu to xin giúp đỡ.
- Ngừng! Ngừng!
Kenji vội hô, nện bước chân u thịt đến bên cạnh Bulbasaur, đưa tay muốn gỡ tơ khỏi người nó, kết quả là ngay cả mình cũng bị dính vào bó tơ.
- Cậu làm thế cũng vô dụng thôi. Weedle.
Natsuhiko đi tới, gọi Weedle.
Chỉ thấy đuôi Weedle quét qua bó tơ, từng tầng từng tầng tơ dính bị cắt đứt, Bulbasaur cuối cùng cũng được cứu thoát.
Kenji ôm chặt lấy Bulbasaur.
- Bulbasaur, ngươi không sao chứ?
“Bulba...saur.”
Bulbasaur lắc đầu. nhìn về phía Weedle, trong mắt mang theo một tia kính sợ và sợ hãi.
Weedle “cao ngạo” ngẩng đầu, cực kỳ giống tướng quân đắc thắng trở về.
- Kinh nghiệm chiến đấu của cậu gần như bằng không, chỉ huy trong đối chiến cũng khuyết thiếu biến báo. Thực ra Bulbasaur không yếu, Weedle của tôi cũng không mạnh như biểu hiện đâu, trong trận đối kháng bình thường, khả năng chúng tôi thua thường cao hơn.
Natsuhiko thực lòng giải thích.
“Wee...dle?”
Weedle nghe thấy Natsuhiko nói nó không bằng Bulbasaur, lập tức không phục.
Natsuhiko đưa tay sờ lên lưng nó,
- Không nên phủ nhận, mục đích chúng ta tới nơi này không phải là khiêu chiến những điều không thể, khiến ngươi mạnh lên sao? Nhận thức được thiếu sót của mình, mới có thể trưởng thành tốt hơn.
Weedle liên tục chiến thắng Rattata và Bulbasaur nên có chút tự tin mù quáng.
Natsuhiko là Nhà huấn luyện, nhất định phải giúp nó nhận thức được thiếu sót của mình.
Tự tin là chuyện tốt, nhưng tự tin mù quáng lại phản tác dụng hoàn toàn.
“Wee...dle…”
Weedle cúi đầu, dường như bị đả kích một chút.
Nhưng nó nhanh chóng khôi phục lại.
Nó cảm thấy Natsuhiko nói không sai, sở dĩ bọn hắn tới đây, vốn là để mạnh hơn, thừa nhận người khác mạnh hơn mình không phải là chuyện không thể tiếp nhận.
Vuốt lưng Weedle, Natsuhiko cảm thấy rất hài lòng.
Ở một bên, Kenji thấy cậu trấn an Weedle, cậu nhóc muốn nói nhưng lại thôi.
Chú ý tới nét mặt của nhóc ấy, Natsuhiko nói:
- Dựa theo quy định của câu lạc bộ, cậu còn 50 phút nữa, có cần đối chiến nữa không?
Mỗi bồi luyện của câu lạc bộ đều tính phí theo thời gian, mỗi một tiếng thu phí một lần, không dùng hết một giờ cũng tính tiền một giờ.
- Tôi…
Kenji há miệng.
Vừa rồi, Natsuhiko không chỉ xóa bỏ sự tự tin quá độ của Weedle mà còn hung hăng cho cậu một gậy.
Sự thật chứng minh, sỡ dĩ Bulbasaur chiến bại, nguyên nhân rất lớn là do Nhà huấn luyện.
- Thực ra, cậu đã học được không ít tri thức lý luận, trong đó chắc hẳn bao gồm nội dung huấn luyện và đối chiến. Cái cậu thiếu chỉ là kinh nghiệm tích lũy và sự hiểu biết đầy đủ cần có đối với Pokémon của mình.
Natsuhiko bổ sung.
- Làm thế nào để hiểu Pokémon mình hơn?
- Huấn luyện, không ngừng huấn luyện, cậu có từng huấn luyện Bulbasaur chưa?
- Chưa… chưa, hôm qua tôi mới từ Tòa nhà Nhà huấn luyện mang nó về.
Kenji ngượng ngùng nói.
- Vậy được rồi, tiềm lực của Bulbasaur rất cao, huấn luyện cho tốt, cậu sẽ phát hiện ra điều khác biệt.
Quả nhiên không khác Natsuhiko dự đoán là mấy.
- Vậy anh huấn luyện thế nào? Một con… một con Weedle rất mạnh.
Đối chiến thua cũng không sao, nhưng thua bởi Weedle, khiến cậu cảm nhận được thất bại không nhỏ.
- Tôi có thể hiểu là, cậu muốn từ bồi luyện đối chiến đổi thành bồi luyện huấn luyện, đúng không?
Natsuhiko nhíu mày.
Vừa hay, hôm nay vì đi tìm việc mà Weedle và cậu chưa huấn luyện được, lúc đầu còn tưởng hôm nay không có cơ hội, không nghĩ tới hiện tại vừa có thể kiếm tiền vừa có thể huấn luyện.
Câu lạc bộ cũng cung cấp dịch vụ bồi luyện huấn luyện.
- Đúng vậy.
Kenji gật đầu.
- Được.
Natsuhiko lại đặt Weedle xuống đất,
- Weedle, đã như vậy, chúng ta lập tức bù đắp bài huấn luyện chưa làm được hôm nay.
“Wee...dle wee...dle!!”
Ý chí chiến đấu của Weedle sục sôi.
Sau khi bị Natsuhiko nhận xét là không bằng Bulbasaur, nó muốn nhanh chóng trở nên mạnh mẽ.
Xoạt.
Natsuhiko cởi bộ quần áo không vừa người ra, để lộ thân hình gầy gò, sẹo khô đen phủ kín cơ thể.
Khi thấy những vết sẹo trên người Natsuhiko, Kenji trầm mặc.
- Chúng tôi sẽ huấn luyện cho cậu xem, cậu có thể huấn luyện chung với chúng tôi, nếu có vấn đề gì có thể hỏi luôn, nói không chừng tôi có thể đưa ra một vài lời giải đáp cho cậu.
Nói xong.
Cậu lại bắt đầu huấn luyện Weedle.
Bởi vì đang ở trong phòng huấn luyện của câu lạc bộ nên có thể sử dụng các thiết bị huấn luyện chuyên nghiệp, hiệu quả tốt hơn so với huấn luyện ngoài hoang dã nhiều.
Đương nhiên cũng sẽ mệt mỏi hơn.
Chẳng qua chỉ là mệt mỏi mà thôi, mỗi khi Weedle nhìn thấy Natsuhiko cũng đang cố gắng, nó đều cắn răng kiên trì.
Mà Kenji cũng dẫn theo Bulbasaur đứng ở một bên thử huấn luyện, làm theo Natsuhiko, nhưng nhóc ta lập tức cảm thấy huấn luyện không hề dễ dàng.
Đồng thời cậu nhóc cũng thỉnh thoảng đưa ra một vài vấn đề, Natsuhiko cũng đưa ra câu trả lời mặc dù không quá chuẩn xác nhưng chắc chắn là có căn cứ.
Rất nhanh.
Một tiếng trôi qua.
Trong phòng huấn luyện vang lên tiếng chuông báo, Kenji vung tay, trực tiếp bao trọn ba tiếng của Natsuhiko và Weedle.
Mắt cũng không nháy một cái.
Nổi bật hai chữ ngang tàng.
Như thế cũng cấp cho Natsuhiko và Weedle cơ hội và thời gian hoàn thành nội dung huấn luyện cơ sở ngày hôm nay.
Ba tiếng sau.
Kenji vốn nói nhiều giờ đã hoàn toàn phục Natsuhiko và Weedle, không phải vì họ chiến thắng cậu mà vì sự cố gắng của họ.
Người nào cố gắng đều đáng được kính nể.
Cùng lúc đó, Natsuhiko cũng thu được khách hàng trung thành đầu tiên của cậu tại Câu lạc bộ Đối kháng Pokémon Silph.
- Thu hoạch lần này rất lớn, lần sau đến sẽ lại gọi anh, lúc về tôi sẽ nói với mấy bạn học để họ đến đây học tập.
Natsuhiko đứng đại sảnh đưa mắt nhìn Kenji rời đi.
Cảm giác vừa có thể kiếm tiền vừa có thể huấn luyện đúng là không tệ.
Anna ở bên cạnh có chút hiếu kỳ, huých tay cậu,
- Natsuhiko, cậu không thường đâu nha, mới ngày đầu đã có được khách hàng trung thành, nhìn dáng vẻ của cậu nhóc đó, hình như còn muốn tiếp tục giới thiệu khách hàng cho cậu đó.
- May mắn.
Natsuhiko ôm Weedle vừa huấn luyện xong mệt muốn chết, cười đáp.
Anna bĩu môi, trong lòng lại khẳng định đánh giá của mình với Natsuhiko, “Nhóc may mắn”.
Lần này đúng là may mắn.
Bởi vì trong ấn tượng của cô, nguyên nhân từ chức nhiều nhất của các bồi luyện trong câu lạc bộ là trong lúc đối chiến, Pokémon của bồi luyện bị đánh cho phế.
Một trong những mục đích của một bộ phận rất lớn người đến câu lạc bộ đó chính là phát tiết, cho nên lúc ra tay sẽ không quan tâm đến nặng nhẹ.
Với cơ thể của Weedle, cô còn tưởng rằng Natsuhiko sẽ chẳng kiên trì được mấy ngày.
- Nè, đây là thù lao đơn bồi luyện này của cậu.
Nói xong, cô đưa cho Natsuhiko mấy tờ tiền.
- Nhiều vậy sao?
Natsuhiko có chút ngoài ý muốn, nhận số tiền, tổng cộng 320 đồng Liên đoàn.
Anna liếc mắt,
- Chức danh của cậu là bồi luyện sơ cấp, phí tổn mỗi lần là 400 đồng, cũng có nghĩa là mỗi giờ cậu thu được 80 đồng, 4 tiếng thu được tổng cộng 320 đồng, sau khi bồi luyện kết thúc lập tức kết toán.
Quả nhiên có thể làm hội viên ở Câu lạc bộ Đối kháng Pokémon Silph thì ai cũng không phải là người có tiền bình thường.
Chỉ sợ tiền tiêu vặt một tháng của thiếu niên Kenji tự luyến kia phải gấp mấy lần tiền lương của cậu.
- Cảm ơn.
Natsuhiko cảm ơn, hiện tại cậu thiếu nhất chính là tiền.
- Đến trung cấp thì cậu được gấp đôi, cao cấp thì cậu được gấp bốn, đặc cấp thì cậu được gấp mười, đồng thời trích phần trăm ở mỗi một cấp đều khác biệt. Đương nhiên còn có cấp cao hơn, chỉ là tôi cũng không rõ lắm.
Anna nhún vai.
Chậc chậc.
- Vậy làm thế nào mới được tăng chức.
- Số lượng hội viên cùng với thực lực của cậu, cụ thể thì tôi không biết, đây đều là do quản lý phụ trách, dù sao cũng không đơn giản.
Natsuhiko gật đầu, sau khi lại nói lời cảm ơn, lập tức dẫn Weedle về nghỉ ngơi.