Mục lục
Nhà Huấn Luyện Pokémon Tầng Lớp Thấp Kém
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rẹt rẹt rẹt…

Sóng Điện Từ ngưng tụ trên đỉnh đầu Dratini.

Quả nhiên giống như Natsuhiko nói, xung quanh đây có nhiều điện tử phân ly cho nên thanh thế Sóng Điện Từ lần này của Dratini lớn hơn nhiều so với trận đối chiến với hai con Golbat.

Dratini cố ý hoãn lại tốc độ phóng chiêu về phía bên kia hành lang.

Cùng lúc đó, Weedle cũng theo sự chỉ huy của Natsuhiko thả Lưới Điện về phía đám Magnemite như tường. Cũng như Sóng Điện Từ của Dratini, dòng điện trên Lưới Điện của Weedle cũng nhiều hơn.

Hiện tại trọng điểm là, Lưới Điện của Weedle có thể đánh thức Magnemite không và Sóng Điện Từ của Draitini có thể hấp dẫn sự chú ý của đám Magnemite hay không.

Khi Natsuhiko và Lance khẩn trương nhìn chăm chú, Lưới Điện thành công dính lên người đám Magnemite không có ý né tránh.

Rẹttttt~~

Đám Magnemite như bị sốc điện, chỉ thấy không ít con run rẩy nhẹ.

Sau đó, từ trong ánh mắt mê mang bọn nó chậm rãi khôi phục lại thần thái.

Magnemite thức dậy!

Nếu như là công kích bình thường, quả thật khó mà có thể đánh thức bọn chúng, thậm chí tệ hơn là kích thích hung tính của bọn nó, nhưng hết lần này tới lần khác đây lại là chiêu thức hệ Điện.

Đám Magnemite lấy lại tinh thần lập tức cảm thấy đói bụng.

Chúng chớp con mắt, vừa hay nhìn thấy một bó bông điện mỹ vị như kẹo ngọt ở phía xa xa, đây là thứ bọn chúng thích nhất!

“Mag…nemite~~~”

Ngay lập tức, theo sau từng tiếng kêu vui sướng là từng quả cầu nam châm rời khỏi vị trí ban đầu, lướt tới chỗ Sóng Điện Từ mà Dratini phóng ra. Bất chợt, trên hành lang trôi nổi một hàng dài Magnemite nối đuôi nhau.

- Xong rồi!

Trong mắt Lance ánh lên niềm vui.

- Đi!

Natsuhiko khẽ hô, cậu bám theo bờ tường xông về phía trước.

Lance theo sát phía sau.

Cho dù vẫn có một ít Magnemite chưa tỉnh lại nhưng bức tường chúng nó tạo ra đã xuất hiện một lỗ hổng nhỏ, đủ để hai người xuyên qua.

Sau khi rời khỏi đám Magnemite, Natsuhiko và Lance đi không ngừng chân, nhanh chóng tiến vào lối rẽ.

Có trời mới biết đám Magnemite có nổi điên vì chưa ăn no hay không.

- Rẽ thêm lần nữa là đến được phòng điều khiển.

Lance liếc mắt nhìn bản đồ trên tường.

- Còn một vấn đề tương đối nghiêm trọng khác.

Natsuhiko mím môi, biểu lộ thoáng có chút kỳ quái.

- Cái gì?

- Cho dù chúng ta đến được phòng điều khiển thì anh có biết sử dụng bảng điều khiển không?

Lance: “….”

Lance ngẩn người, rồi cũng kịp phản ứng lại.

Đúng vậy.

Cho dù bọn họ có đến được phòng điều khiển, đừng nói là sử dụng bảng điều khiển, chỉ sợ ngay cả nhìn cũng không hiểu đó là cái gì?

Nhìn xung quanh, anh ta nói:

- Dù sao cũng đã tới đây rồi, mà người ở thành phố Saffron tới đây cũng cần không ít thời gian, tóm lại cứ đi qua trước nhìn rồi tính sau.

- Ừ.

Đúng là không có biện pháp gì nhưng tới thì cũng tới rồi.

Nhưng càng đến gần phòng điều khiển, biểu lộ trên mặt Natsuhiko và Lance ngày càng trở nên ngưng trọng.

Bởi vì, bọn họ ngửi thấy… mùi máu tươi trong không khí!

Ngay sau đó, mấy bộ thi thể mặc đồ nhân viên công tác ở trạm phát điện hiện ra trước mắt bọn họ.

Lance kiểm tra qua miệng vết thương và nguyên nhân cái chết của bọn hắn.

Anh ta trầm giọng nói:

- Không phải người tạo ra, hẳn là do Pokémon.

Natsuhiko chợt nghĩ thầm:

“Có lẽ… người khống chế trạm phát điện còn chưa rời đi…”

Không phải không có khả năng này!

“Elec....ta….buzzz!!!”

Ngay lúc hai người nói chuyện, một tiếng kêu lớn đầy hung mãnh truyền đến từ hành lang phía trước, đèn trên đầu bắt đầu lúc sáng lúc tối.

Chỉ thấy một con Pokémon toàn thân vàng đen xen kẽ, tứ chi cường tráng, chỏm lông màu đen trước ngực có tạo hình ký hiệu tia sét, trên đầu mọc ra hai cái sừng lóe lên hồ quang điện màu vàng. Nó phóng tới Natsuhiko và Lance, tiếng bước chân nặng nề, con mắt đỏ bừng lại dữ tợn.

Pokémon hệ Điện!

Electabuzz!

Rẹt rẹt~~~

Theo hồ quang điện rục rịch, dòng điện màu vàng ngưng thực hội tụ trong tay nó, như một gã lực sĩ nắm đĩa sắt, xoay người, khom lưng, ném, các động tác liền mạch cứ thế mà thành.

Sốc Điện! [Thunder Shock]

Nó chẳng cần biết lý do gì lập tức khởi xướng thế công với hai người.

Natsuhiko và Lance phản ứng cũng rất nhanh.

- Weedle, Lưới Điện!

“- Dratini, Vòi Rồng [Twister]!

Hai con Pokémon hiểu ý ngay, Weedle há miệng phun Lưới Điện, tóm gọn quả Sốc Điện đang lao tới. Một bên khác, Dratini vung đuôi cuốn lên một cột vòi rồng cỡ nhỏ, đánh bay quả Sốc Điện bị Lưới Điện bao trùm.

Nhưng cùng lúc đó, Electabuzz nhân kẽ hở hai con Pokémon ứng phó nó, thân hình hóa thành một luồng lưu quang chồng chất lên nhau, trong nháy mắt tới gần bọn chúng.

Tấn Công Tốc Độ!

Tốc độ nhanh chóng, có thể nói là Pokémon có tốc độ nhanh nhất trong số Pokémon mà Natsuhiko từng gặp.

Mà Electabuzz cũng khóa chặt mục tiêu là Weedle nhìn như nhỏ yếu hơn.

Một đòn này, không tránh được!

Oành!

Tiếng va chạm chắc nịch và trầm nặng, dựa vào chênh lệch giữa hình thể và lực lượng, nó trực tiếp đụng bay Weedle.

“Wee… dle!”

Weedle bị đau kêu lên.

Ở bên kia, thấy Weedle bị đánh bay Lance cũng không hoảng hốt mà chớp lấy cơ hội thân hình Electabuzz ngừng lại trong giây lát sau khi đánh bay Weedle.

- Dratini, Siết Chặt [Wrap]!

“Dra…ti...ni.”

Dratini như một con rắn nhanh chóng xuất hiện bên cạnh Electabuzz, thân hình tinh tế, bóng bẩy trực tiếp quấn quanh thân Electabuzz.

Theo lớp vảy nhúc nhích, từ từ siết lại, Electabuzz cảm thấy không khí trong lồng ngực đang nhanh chóng trôi đi.

“Elec...ta…buzzz!!”

Nó kêu lớn, trong nháy mắt cơ bắp toàn thân nổi lên từng cục, hai cái sừng trên đỉnh đầu bắn ra điện quang chói mắt, dòng điện dày dặc điên cuồng phun ra ngoài, trùm lên cả nó và Dratini quấn quanh người nó.

- Natsuhiko!

Lance nhìn thấy Dratini dính đòn nặng, sắc mặt ngưng trọng nhưng cũng không bối rối, cao giọng hô.

- Biết rồi.

Natsuhiko híp mắt đáp lại, nhanh chóng nói với Weedle:

- Tới gần nó! Kim Độc!

Sau khi bị đánh bay, Weedle lại nhanh chóng bò về, lần nữa đi tới trước mặt Natsuhiko, đong đưa bảy đôi chân, dùng tốc độ nhanh nhất tới gần Electabuzz và Dratini.

Hiện giờ Dratini và Electabuzz đang quấn lấy nhau, Electabuzz còn đang điên cuồng giãy dụa, Weedle cũng không thể cam đoan Kim Độc sẽ không ngộ thương đến Dratini.

Vả lại qua hai lần va chạm với Electabuzz, Natsuhiko cũng đã đại khái đoán được đặc tính của nó không phải là đặc tính Tĩnh Điện thường gặp mà đặc tính ẩn tàng Hưng Phấn.

Đó cũng là lý do vì sao mà nó lại không rơi vào mê mang giống như đám Magnemite.

Cho nên Weedle tới gần cũng sẽ không có nguy hiểm gì.

Weedle ngẩng đầu, ngắm phần cơ thể lộ ra của Electabuzz.

Nó co người lại rồi nhảy bật lên, con mắt nhìn chằm chằm về phía bộ lông đen tạo hình tia chớp chỗ ngực Electabuzz.

“Wee…dle!”

Lần này nó không bắn ba cây kim độc mà chỉ bắn có một cây, nhắm ngay ngực Electabuzz.

Phập!!!

Kim Độc xuyên qua kẽ hở do Dratini quấn quanh tạo thành một cách chuẩn xác. Kim độc xuyên qua lớp da, chui vào lồng ngực của Electabuzz.

“Elecccc…ta…buzzzz!!!”

Chỉ thấy Electabuzz trợn to mắt, hét thảm, lông ngực trong nháy mắt bị ăn mòn, để lộ phần da thịt trần trụi.

Mấy đốm tím sậm thâm trầm lan nhanh như mạng nhện, từ cái lỗ nhỏ kia một dòng chất lỏng sền sệt màu đen chảy ra.

Trúng độc.

Lance kinh ngạc nhìn cảnh tượng đó, lúc trước khi chiến đấu với Golbat, anh không nhận ra độc tính của Weedle mạnh nhường nào nhưng lần này thì biết rồi.

Anh nhịn không được nói:

- Độc vậy?

Natsuhiko gật đầu:

- Một lần nữa.

Weedle nhanh chóng bắn Kim Độc nhắm tới mắt cá chân của Electabuzz.

Electabuzz vốn có thể kiên trì nhưng lại chịu thêm một lần độc tố ăn mòn, nó không thể khống chế cơ thể nữa, lảo đảo một cái ngã xuống đất, đồng thời Dratini cũng rời khỏi cơ thể của nó.

Oành!

Electabuzz nằm dưới đất co quắp liên tục, cơ thể nhanh chóng bị màu tím bao phủ, dấu hiệu trúng độc ngày càng rõ ràng.

- Độc thật mạnh.

Lance cảm thán.

Trước đó lúc Dratini quần nhau với Electabuzz, Dratini chỉ có thể miễn cưỡng trói buộc.

Cơ thể Electabuzz cường tráng như vậy không ngờ lại bị hai phát Kim Độc hạ gục, đồng thời nhìn bộ dạng của Electabuzz lúc này cùng với tốc độ lan tràn độc tố, nếu như trong nửa giờ tới không được trị liệu chỉ sợ nó sẽ bị độc chết.

Độc tố thật kinh khủng!

Dratini nghĩ mà sợ, đi tới bên cạnh Weedle.

“Dra...tini~~”

Nó giơ đuôi khẽ cọ vào người Weedle, lấy lòng.

Người không biết còn tưởng nó là một con Weedle đội xác Dratini đang lấy lòng một con Draini đội xác Weedle đó.

“Wee…đle!”

Weedle kiêu ngạo hơi nghểnh đầu lên, sừng nhọn trên đỉnh đầu tỏa sáng rực rỡ.

Ta, Weedle, được lấy lòng!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK