- Beedrill, nơi này… có phải là hôm qua chúng ta đã tới đây không? Natsuhiko đứng ở một ngã ba, nhìn vách đá không có vết tích nào, rơi vào trầm tư. “Bee…drill?” Beedrill nghiêng đầu, biểu thị mình cũng không rõ. Chỉ là nếu đã đi qua thì trên vách đá phải có ký hiệu đánh dấu mới đúng chứ. Chẳng lẽ là ảo giác? Natsuhiko càng cảm thấy không thích hợp. Cậu không cho rằng mình là người may mắn, có thể đi trong hoàn cảnh không phân biệt được
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.