Hiện tại lại thêm có U Minh Lang Vương cảnh giới cho Long Tử Nguyệt cùng Long Ám, uy áp của U Minh Lang Vương cũng có tác dụng như máy đuổi ruồi côn trùng, xung quanh trở nên vô cùng yên tĩnh, không nghe thấy con vật nào kêu ộp ộp, tiếng vỗ cánh phạch phạch của những sinh vật về đêm quấy nhiễu, ngủ một giấc ngon lành đến tận sáng.
Long Ám nghe thấy Long Tử Nguyệt nói, biết tỷ đã tỉnh giấc, bèn nhỏ giọng cảnh giới tỷ: "Tỷ tỷ nhân lúc đệ đánh lạc hướng con sói này thì chạy thoát thân, mặc kệ đệ.", U Minh Lang Vương nghe Long Ám nói thì phì cười cất lời: "Chủ nhân, nhánh dưới này của người thật thú vị. Haha...".
Long Tử Nguyệt trên đầu chảy xuống giọt mồ hôi to đành lên tiếng giải thích cho Long Ám rõ ngọn ngành sự việc về U Minh Lang Vương, cũng nói cho Long Ám rằng bản thân nàng là Thuần huyết Huyết tộc bị phong ấn năng lực, nhưng nay năng lực cũng đã được giải ấn.
Long Tử Nguyệt cùng Long Ám đều quyết tâm dành khoảng thời gian cư ngụ tại rừng Tử Vong này cùng nhau rèn luyện khả năng chiến đấu, nâng cao toàn bộ khả năng cực hạn Huyết tộc có thể chiến đấu, liều mạng mà luyện tập.
Lại nói về nam tử Hạ Tử Lân lúc sau khi rời khỏi Long Tử Nguyệt ở gần cửa Vương phủ, nơi Long Ám nhận tổ quy tông. Hạ Tử Lân nhận được mật hàm mật báo của hoàng huynh về vụ việc thuế muối ở Phạt Mộc Trường Thành, đang bị tham quan cố tình làm báo cáo gian lên triều đình, yêu cầu Hạ Tử Lân đến Phạt Mộc Trường Thành điều tra vụ sự.
Mật báo Hạ Tử Lân nhận hơn mười ngày nhưng vẫn chưa khởi hành đến Phạt Mộc Trường Thành liền bị hoàng huynh viết tiếp mật lệnh hối thúc hắn, bất đắc dĩ hắn đành phải tách khỏi Long Tử Nguyệt để đi làm công vụ. Thân làm vương gia thì có nhiều việc phải bỏ qua nỗi niềm cá nhân mà cống hiến cho triều đình, Hạ Tử Lân cũng vậy mặc dù tò mò thân thế của Long Tử Nguyệt cũng không có cách gì điều tra ra.
Đoạn đường mất hơn 20 ngày để đến Phạt Mộc Trường Thành bị Hạ Tử Lân rút ngắn lại còn có 13 ngày, một đường giục ngựa chạy như điên. Đến được nơi thì trời vừa sẩm tối cửa thành sắp đóng lại, Hạ Tử Lân thả chậm ngựa từ từ nhập thành, có lẽ diện mạo của hắn khá nổi bật nên trên đường chạy đi dừng lại nghỉ ngơi có cải trang đôi chút.
Với dung mạo bình thường đến không thể bình thường hơn, Hạ Tử Lân không hề gây động tĩnh cho bọn lính canh cửa thành, quang minh chính đại ung dung vào thành. Chỉ khổ cho lũ tham quan cứ mong ngóng chờ đợi cái vị vương gia nọ trong lo âu thấp thỏm, tất nhiên bọn chúng cũng nhận được tin tức ngầm rằng sẽ đến đây để tra án muối.
Hạ Tử Lân tìm một khách điếm bình dân thuê một gian phòng tắm rửa cùng ăn uống, màn đêm mang theo ánh trăng trên cao chiếu rọi mờ nhạt cảnh vật xung quanh gian phòng mộc mạc. Trong phòng thắp một cây nến nhỏ đang cháy tí tách, vài hắc y nhân đang quỳ trên nền đất tiếp nhận mệnh lệnh từ Hạ Tử Lân ban ra rồi nhanh chóng lẩn mình vào màn đêm dày đặc ngoài kia.
Hạ Tử Lân mệt mỏi day nhẹ thái dương hai mắt nhắm hờ lại, A Phúc thấy chủ tử khẽ chau mày liền tiến tới khuyên nhủ: "Công tử, nghỉ ngơi một lúc đi. Mọi việc đến sáng mai mới tra ra, nhân lúc này an tĩnh ngủ một giấc mới có tinh thần tốt được."
Hạ Tử Lân gật nhẹ đầu, cởi ngoại bào đưa cho A Phúc rồi nằm lên giường chợp mắt, thời gian gần đây quả thật nhiều chuyện xảy ra khiến hắn cũng có chút nhức đầu. Đầu tiên bị tập kích, may mà chạy thoát nhưng lại để toàn thân cao thấp đầy chật vật vô tình gặp được cái người Long Tử Nguyệt kia, thân thế cực kỳ bí ẩn, không rõ là người ở thế lực nào, có chống đối triều đình hay không, có võ công xuất thần nhập hóa.
Còn có một tiểu đệ đệ sinh sống ở nhà Vương Chiêu Lâm, võ công có vẻ cũng không hề kém cạnh Long Tử Nguyệt lắm, diện mạo của Long Tử Nguyệt vô cùng nổi bật như vậy là người của ngoại bang chăng? Nhưng Hạ Tử Lân cũng giao thiệp không ít hoàng tộc ngoại bang khác lại không rõ có bỏ sót một kẻ có dung mạo nổi bật như vậy trong hoàng tộc...