Hạ Tử Lân không nói không rằng tung người vài cái dễ dàng lướt đến trước mặt Vô Phong, bàn tay Hạ Tử Lân hóa trảo tóm chặt cổ họng Vô Phong gằn giọng: "Bản vương còn sống ngày nào tuyệt sẽ không để cho ngươi khi dễ Tử Nguyệt thêm dù chỉ một lần nữa, nếu không phải nàng không cho bản vương xen vào thì cái mạng chó này của ngươi đã sớm đi chầu Diêm Vương rồi.".
Có một tên thái giám vô tình đi ngang qua, nhìn thấy cảnh tượng Nhiếp chính vương đang bóp cổ bệ hạ Linh Tê quốc nhưng bệ hạ lại để mặc Nhiếp chính vương lộng hành, dĩ hạ phạm thượng thì có chút khó hiểu nhưng bản thân tên thái giám biết hắn biết càng nhiều, chết càng nhanh nên vội vàng chuồn đi nơi khác, dĩ nhiên cũng không dám hé răng kể lại cho bất kỳ ai nghe cả.
Hạ Tử Lân và Vô Phong đều biết sự xuất hiện bất ngờ của tên thái giám nhưng đều mặc kệ y, Vô Phong khó khăn tìm lại âm thanh của hắn: "Nhiếp chính vương bớt giận, quả nhân hiện tại nào còn năng lực làm tổn thương Nguyệt nhi.... Khụ khụ... Nhiếp chính vương có thể buông tay được không?". Không tình nguyện phải tha cho Vô Phong, Hạ Tử Lân căm tức cảnh cáo: "Tốt nhất là như vậy, Nguyệt nhi không phải cái tên thân mật dành cho ngươi gọi đâu!".
Vô Phong nhún vai từ chối cho ý kiến nói: "Quả nhân còn có việc đi trước, nàng khi nãy có dặn dò hoàng hôn buông xuống thì gọi nàng dậy. Nhiếp chính vương tự nhiên.", truyền đạt tin tức xong, Vô Phong ung dung cất bước rời đi trước, để lại Hạ Tử Lân với ánh mắt tức giận nhìn theo bóng lưng của hắn.
Long Ám sau khi giải quyết hết mọi chuyện cần thiết trong Vương phủ liền cấp tốc chạy đến Kiếm Tiên Thành tìm Long Tử Nguyệt, nghe ngóng những đồn thổi trong thành đại khái biết vị trí của tỷ tỷ, có lẽ tỷ ấy hiện tại đang ở trong cung hoặc ở phủ Hiền vương hay còn gọi phủ Nhiếp chính vương. Ngập ngừng đứng trước của lơn Nhiếp chính vương phủ, Long Ám hôm nay bận một bộ y phục thêu từng cụm hoa văn phức tạp màu trắng nổi bật trên nền đen, dáng đứng thẳng tắp nhìn quanh quất tựa như tìm kiếm ai đó.