Long Tử Nguyệt thấy công chúa Nam Cung Vụ Sương nhìn nàng bằng ánh mắt đánh giá cao thấp như xem một món hàng, trong lòng bất giác sinh ra địch ý với nàng ta. Hạ Tử Lân thấy bầu không khí dần trở nên lạnh lẽo đành cất lời: "Thái tử điện hạ đích thân dẫn công chúa quý quốc đến để chọn bản vương làm nơi nương tựa cả đời sau của công chúa, quả thật là vinh hạnh cho bản vương.".
Hạ Tử Lân quay sang nhìn Hạ Bạch Thiền đang ngồi trên long ỷ nói tiếp: "Hoàng huynh chắc cũng biết từ lúc thần đệ còn là hoàng tử, trong phủ của thần đệ hoàn toàn không thấy bóng dáng của nữ nhân. Không phải do thần đệ chưa tìm được nữ nhân mà mình thích, cũng không phải chưa từng thử tiếp nhận các mỹ nhân mà hoàng huynh ban cho thần đệ. Chỉ là...."
Ngập ngừng một lúc, Hạ Tử Lân khó khăn lên tiếng: "Thần đệ không dám giấu, thần đệ quả thật có nỗi khổ riêng, bản thân vốn không ưa thích được nữ nhân, chỉ thích nam nhân nhưng vì từ trước đến giờ chưa gặp được người nào. Hiện tại thần đệ cuối cùng đã tìm được ý trung nhân của mình, mong hoàng huynh giơ cao đánh khẽ, đừng ép hôn thần đệ.".
Hạ Bạch Thiền tức giận đập bàn "Rầm" rõ to, quát lớn: "Làm càn, hoàng đệ nghĩ gì mà có thể nói như vậy? Nam nhân này lai lịch bất minh mà thần đệ không chịu tra rõ kỹ càng, lại còn công khai muốn thu nhận nam sủng? Hoàng đệ làm như vậy rõ ràng cố ý đối nghịch với trẫm, đối nghịch với hoàng tộc phải không?". Cơn tức chưa nguôi thì bên ngoài Thống lĩnh ngự lâm quân xin cầu kiến, có việc quan trọng cần bẩm báo, Hạ Bạch Thiền đau đầu xoa nhẹ mi tâm cho truyền.
Thống lĩnh ngự lâm quân quân tiến vào hành lễ với Hạ Bạch Thiền xong lập tức thông báo: "Bẩm hoàng thượng, bên ngoài cổng Kiếm Tiên Thành có bệ hạ của Linh Tê quốc ghé thăm, năm mươi vạn quân lính đang dựng trại xung quanh thành mười dặm. Còn bệ hạ của Linh Tê quốc thì một mình cưỡi ngựa chạy vào trước, hiện đã vào đến cửa cung rồi.".