A Phúc tức giận chỉ tay thẳng hướng mặt Long Tử Nguyệt lạnh giọng quát: "Tuyết Vô Phong không nói một lời nào đã ra tay bắt Nhiếp chính vương đi. Còn nhắn với ta bảo ngươi đến gặp hắn thì hắn mới tha mạng cho chủ tử. Ngươi nói sẽ bảo vệ chủ tử, vậy mà chủ tử đã bị "ca ca" của ngươi bắt đi, ngươi còn có tâm trạng ra đây ngồi hóng mát. Cái đồ nữ nhân không tim không phổi như ngươi....".
Long Tử Nguyệt hoàn toàn không nghĩ đến Vô Phong lại có thể hiên ngang ra tay bắt Hạ Tử Lân ngay trên Nguyệt Lan quốc, hoàn toàn không để ý tới việc sẽ dẫn đến loạn lạc chiến tranh của hai quốc. Nhưng rõ ràng ban nãy cả hai đều nói chuyện cực kỳ hợp ý nhau mà?
Long Tử Nguyệt lạnh giọng hỏi: " Vô Phong hẹn gặp ta ở đâu?". A Phúc gằn giọng nói: "Hắn nói ở nơi mà chỉ có ngươi mới có thể đi vào.". Long Tử Nguyệt chợt đứng dậy bước đi thì bị A Phúc túm chặt cổ tay nàng lại gặng hỏi: "Nơi đó rốt cuộc là ở đâu? Ta muốn ngươi phải đưa ta đi theo. Chủ tử sống ta sống, người chết ta cũng...", câu nói còn chưa dứt thì A Phúc đột nhiên ngã ra đất, bất tỉnh nhân sự vì bị Long Tử Nguyệt dụng Ngự Huyết lên người.
Long Tử Nguyệt một mạch chạy đến cánh đồng bị bỏ hoang, U Minh Lang Vương cảm nhận được tâm tình nàng thay đổi, nó nhanh chóng tự họp cùng một nơi với nàng, U Minh Lang Vương hóa thành con sói to lớn rồi chở nàng trên lưng phóng như bay về Vũ Vương đỉnh - nơi ở từ nhỏ của A Tình khi bị mẫu thân phong ấn năng lực.
Đứng dưới chân núi nhìn lên một mảng sương mù dày đặc, Long Tử Nguyệt ôm U Minh Lang Vương đánh liều cùng nhau tiến vào kết giới. Nhưng không hiểu làm sao, U Minh Lang Vương vừa chạm vào màng kết giới thì bắn ngược trở ra, thân thể nó nặng nề tiếp xúc thân mật với đất mẹ.
U Minh Lang Vương còn chưa kịp hiểu ra lý do vì sao nó lại bị đụng cho văng xa đến vậy, phải biết sức mạnh của nó bản thân Long Tử Nguyệt là một Thuần huyết Huyết tộc khi chiến đấu với nó, muốn ném nó đi cũng không phải dễ dàng. Thậm chí da lông của U Minh Lang Vương còn cứng cáp, tuyệt không thua gì giáp sắt mà con người chế tạo ra cho các binh lính mặc mỗi khi có chiến loạn, có khi còn dày và rắn chắc hơn nữa.