Tô Song Song cau mày nhìn hai nữ nhân viên, mắt hơi híp lại, khí thế trong nháy mắt liền áp chế hai người họ.
Hai nữ nhân viên cảm thấy Tô Song Song có chút không bình thường, đối mặt với sự thay đổi của cô, hai người họ đột nhiên nhớ tới ả Bạch Cốt Tinh trước kia, trong lòng hơi chột dạ.
Các cô làm việc này cũng chỉ vì bình thường thấy bộ dạng hiền lành của Tô Song Song, vừa nhìn sẽ nghĩ dễ bắt nạt, nếu châm biếm cô nhiều một chút mà có thể cầm thêm một khoản thu nhập, cho dù bị đuổi việc, cũng không bị thua thiệt a!
Thế nhưng xem ra hôm nay, chuyện này không dễ dàng làm được, hai người bọn họ làm việc xấu không chỉ không nhận được tiền mà còn bị đuổi việc, nghĩ như vậy, khí thế hai người họ liền hạ xuống.
“Tôi trịnh trọng tuyên bố một lần nữa, tôi và Tần Mặc là bạn bè, mong mọi người đừng nhiều chuyện nữa, nếu không tôi sẽ kiện các người tội vu khống!”
Tô Song Song nói xong, ánh mắt lướt qua hai người kia rồi nói tiếp: “Còn nữa, trên web nói như vậy có tin được không? Người ta viết vậy có tin được không?”
“Hôm qua tôi còn thấy cô và quản lí bộ phận kinh doanh anh anh em em ở cầu thang, theo tôi biết thì quản lí bộ phận kinh doanh đã có vợ rồi đúng chứ? Vì cái gì mà cô lại chọn làm Tiểu Tam? Để thăng chức?”
Tô Song Song nói, ngón tay chỉ về phía một trong hai người nữ nhân viên, sắc mặt bình tĩnh, nói như thể đang bóc trần một sự thật, cô lập tức quay đầu nhìn bốn phía.
Cô chậm rãi nói tiếp: “Nếu mọi người không tin, có thể đi xem camera ghi hình, chắc chắn có thể thấy được bọn họ một trước một sau ở cầu thang.”
“Cô! Cô nói bậy!” Nữ nhân viên kia hét lên một tiếng, suýt nữa là xông tới muốn đánh Tô Song Song, Tô Mộ liền tiến lên, che chở trước người cho cô.
Người nữ nhân viên kia có chút sợ Tô Mộ, cắn răn quát Tô Song Song: “Thật sự tôi có bạn trai rồi, cô nói bậy bạ gì đó, không sợ bị hư lưỡi hay sao?”
Tô Song Song dừng một chút, nghe mọi người xung quanh xì xào bàn tán. Cô không để ý tới nữ nhân viên kia, hỏi ngược lại: “Mọi người nghe xong, có tin lời tôi không?”
Nhân viên xung quanh lập tức sửng sốt, tiếng bàn luận xôn xao càng lúc càng lớn, họ muốn biết rốt cuộc Tô Song Song muốn nói cái gì!
Tô Song Song nghĩ thời cơ đã tới liền mở miệng: “Tôi vừa nói bậy, căn bản cũng không có chuyện gì bí mật, cũng không có camera giám sát mà.”
“Nhưng các người cũng tin, vì điều gì mà mọi người đều rộ lên tin tức tôi là nội gián?”
“A!” Xung quanh lập tức hô lên, sau đó trong nháy mắt trở nên yên lặng, tiếp đó tiếng xì xào bùng nổ lớn hơn, chỉ là nội dung không hoàn toàn nhằm vào Tô Song Song.
Nữ nhân viên vừa kêu gào ở phía đối diện nhất thời mặt đỏ tới mang tai, nói không nên lời.
Nhưng đột nhiên mắt cô ta sáng lên, ả tiến lên một bước, hừ lạnh nói với Tô Song Song: “Cô vừa bịa ra một câu chuyện rất hay, chỉ cần nhìn camera giám sát là biết, nhưng chuyện của cô, cô có chứng cứ gì để chứng minh mình trong sạch?”
Không đợi cho Tô Song Song mở miệng, cô ta từng bước ép sát, nói tiếp: “Không có chứ gì? Tô Song Song, nếu như cô vô tội thì tại sao lại không có bằng chứng để chứng minh cho sự trong sạch của mình chứ?”
Cô ta trực tiếp gán tội danh lên người Tô Song Song, khí thế cũng tăng lên: “Bởi vì cô vừa ăn cắp vừa la làng, muốn thay đổi tầm mắt của chúng tôi, cô đúng là làm kỹ nữ còn muốn lập đền thờ, khiến người ta cảm thấy ghê tởm!”
Tô Song Song liền nghẹn lại, khí thế chiến đấu trong nháy mắt hạ xuống thật nhiều, chứng cứ của chuyện này, cô hoàn toàn không tìm được. Bởi vậy… cô không thể chống đỡ.
Tô Song Song nghĩ như vậy, ý chí đấu tranh lập tức chỉ còn lại số không, không biết nên nói gì.
Lời nói của con người thật đáng sợ, ba người thành hổ, cô không có chứng cứ, cho dù có nói nhiều hay ít ở chỗ này thì cũng không có người nào tin cả.
Tô Song Song mím môi, đột nhiên cô cảm thấy mình cùng mấy nhân viên ở đây như mấy bà già chanh chua cứ nói nhao nhao thì cũng không có ý nghĩa gì, chỉ lãng phí thời gian, hiện giờ vấn đề chủ yếu của cô là nhanh chóng tìm được chứng cứ chứng minh trong sạch cho mình.
“Tô Tô, chúng ta đi thôi!” Tô Song Song cảm thấy mệt mỏi, người ta bảo nàng là nội gián thì có quan hệ gì với đám người này, mọi người ở đây đều hả hê vui vẻ, lòng người tại sao lại như vậy?
Tô Mộ cảm thấy tinh thần Tô Song Song suy sụp nên đỡ cô, hung dữ liếc hai người nữ nhân viên kia, thế nhưng hai ả còn chưa chịu tránh ra.
“Cô ngầm chấp nhận đúng không? Tô Song Song, cô nhanh chóng cút ra khỏi công ty, bớt ở chỗ này mà mất mặt xấu hổ!” Nữ nhân viên mũm mĩm vừa bị Tô Song Song nói lúc nãy, bây giờ thừa cô hội bắt đầu bộc phát.
Mắt nhìn thoáng qua hướng Âu Dương Minh, ý bảo anh ta có thể đi ra thực hiện kế hoạch anh hùng cứu mỹ nhân. (thì ra là vậy a~~)
Âu Dương Minh vừa đi ra, nhưng còn chưa đến bên cạnh Tô Song Song, đột nhiên ở phía cửa xôn xao, ngay sau đó đám nhân viên vốn đang vây quanh cô nhất thời dạt sang hai bên.
“Nhân viên của tôi, lúc nào đến phiên người khác đuổi việc?”