“...” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Song Song ửng đỏ trong nháy mắt, cảm thấy hôm nay Tần Mặc cực kỳ dịu dàng, đầu nóng lên, cũng không biết mình nói cái gì, “Cũng có thể tặng thêm một nụ hôn ngủ ngon buổi tối.”
Nói xong Tô Song Song liền hối hận, thận trọng ngẩng đầu lên liếc nhìn Tần Mặc, thấy anh vẫn cười ôn hòa, hình như không có dấu hiệu gì hóa thân làm sói, thở phào nhẹ nhõm.
Thật ra tầm mắt Tần Mặc vẫn đặt trên đầu gối Tô Song Song, bây giờ vết thương của Tô Song Song ở trạng thái người tàn tật, anh chính là có lòng hóa thân làm sói, cũng cảm thấy thật sự không có ai tin rồi.
Cho nên Tần Mặc liền cúi đầu, hôn một cái lên mặt Tô Song song, nhẹ giọng nói ra: “Hôn ngủ ngon.”
Tô Song Song chóng mặt, cứ như vậy đã ngủ, sáng sớm hôm sau, Tần Mặc đã lên công ty xử lý công việc, cô nằm trên giường tiếp tục cuốn ga giường.
Lăn qua lộn lại, khi cô đang định ngủ bù thì chuông điện thoại đột nhiên vang lên, Tô Song Song cầm lên vừa nhìn, là tiểu Vương.
Điện thoại vừa thông, tiểu Vương bên kia đã bất mãn kêu lên: “Tôi nói Song Song này, sao cậu có thể đi như thế?”
“Tôi không đi! Chỉ chuyển đổi chức vụ, ờ... Sau đó nghỉ bệnh nửa tháng, coi như nghỉ bệnh đi!” Tô Song Song tự do lăn một vòng trên giường, cười híp mắt nói, “Sau này có cơ hội về công ty.”
“Ồ! Tôi còn tưởng cậu đã đi rồi! Chỉ có điều Song song, tôi thật sự không ngờ cậu lại có quan hệ tốt với tổng giám đốc của chúng ta như vậy!” Giọng của tiểu Vương lộ ra vẻ hâm mộ.
“Có quan hệ tốt gì chứ, anh ấy là anh tôi.” Tô Song Song vội vàng phủi sạch, không biết có phải cô mười năm sợ dây thừng hay không, bây giờ chỉ cần nghe chuyện hơi thân mật một chút với Tần Dật Hiên, cô đều định phủi sạch.
Tiểu Vương vừa nghe, dường như cũng không hoàn toàn tin tưởng, mang theo nụ cười chế nhạo nói: “Anh ấy là anh ruột của cậu?”
Tô Song Song do dự một chút, định nói thật, bởi vì Tần Dật Hiên công bố ra ngoài không có em gái ruột, nếu cô nói là em gái ruột, về sau tiểu Vương có thể sẽ cảm thấy cô lừa cô ấy.
“Không phải ruột thịt, nhưng mà chúng tôi thân hơn anh em ruột!” Tô Song Song cố ý tặng thêm một câu, nói xong lại cảm giác mình hơi tỏ vẻ, lại lăn một vòng, đang định nói sang chuyện khác, không ngờ tiểu Vương chuyển đề tài trước.
“Song Song, cậu biết không, chuyện quản lý Cảnh lần trước, chính là con đĩ nhỏ Triệu Điềm Nhi đó giở trò quỷ, cậu đã là anh em với tổng giám đốc, chuyện này không thể bỏ qua cho cô ta!”
Tiểu Vương nói đến đây rất tức giận, cảm xúc cũng hơi kích động.
Tô Song Song vừa nghe, ngược lại không có kinh ngạc quá, dù sao cô ở trong công ty đã có quan hệ không phải rất tốt với Triệu Điềm Nhi.
Tô Song Song suy nghĩ một chút, lần trước Triệu Điềm Nhi bị bọn họ dội nước hai lần, mất hết thể diện, mà cô thật ra thì không có tổn hại gì, chuyện này còn không bằng cho qua là được rồi.
“Tiểu Vương, quên đi, định oán thù không dứt đến khi nào, lại nói nếu so đo với tiểu nhân, ai bảo đảm lúc nào cô ta lại cắn ngược lại một miếng, tôi không ở công ty rồi, nhưng cậu vẫn còn ở đó!”
Tô Song Song càng nói càng cảm thấy quyết định của mình rất chính xác, lại đứng dậy, cũng không có ý định ngủ.
“Thôi đi!” Tiểu Vương hừ nhẹ một tiếng, giọng nói rất khinh thường, “Tôi nghe nói con đĩ đó gần đây còn tính toán cả cậu, giống như moi được tấm hình của cậu với ai đó, còn định dán lên bảng thông báo công ty, chỉ có điều chẳng qua là tin đồn, còn không xác định.”
“Cái gì?” Tô Song Song kêu lên một tiếng, không nghĩ đến Triệu Điềm Nhi này lại khó dây dưa đến vậy, nhíu mày, nếu nói hình, đoán chừng chính là hình của cô và Tần Mặc, vậy nếu dán lên bảng thông báo, về sau cô cũng đừng nghĩ tới có cuộc sống yên ổn.
Bảo đảm không cho phép có truyền ra cô quyến rũ tổng giám đốc gì đó, cô cũng không muốn lộ ra chuyện cô và Tần Mặc kết hôn, tránh cho đến lúc đó trở thành đối tượng công kích số một của tên bắt cóc.
“Sao cậu biết, nghe ai nói? Triệu Điềm Nhi ở đâu, ở công ty rồi hả? Tôi đi tìm cô ta!” Tô Song Song nói xong trực tiếp nhảy xuống giường, định thay quần áo xong đi tìm Triệu Điềm Nhi lý luận một chút.
Tiểu Vương thở dài, nói: “Cô ta không ở công ty, hôm nay xin nghỉ, tôi đoán cô ta đi kiếm hình, cậu định đi tìm cô ta?”
“Như vậy sao! Vậy tôi