Nhân viên công tác cười khổ nói: “cái này… Có phải là mấy vị có hiểu lầm gì với chương trình của chúng tôi rồi không? Mấy năm trước, khi chương trình của chúng tôi vẫn còn rất hot, chúng tôi quả thật đã đi đến rất nhiều địa điểm lớn để quay chụp, thậm chí còn ra cả nước ngoài… nhưng mấy năm nay chương trình ít người xem, kỳ cuối này đơn thuần quay là để làm kỷ niệm… cho chương trình một cái kết thúc, cũng cho mấy fan hâm mộ lâu đời một câu trả lời… Nếu không ai chịu đầu tư, thì mấy người đoàn làm phim chúng tôi cũng tự bỏ tiền quyên góp…cũng đủ quay một vài địa điểm bình thường, mấy chỗ khác, chi phí quá lớn”
Lý Mạnh cười nhạt nói: “Chuyện tiền bạc anh không cần quan tâm…
kỳ cuối tốn bao nhiêu tiền sẽ do tập đoàn Quốc Doanh chúng tôi gánh chịu toàn bộ, nhưng địa điểm quay chụp nhất định phải chọn chỗ tốt nh “Nhưng tất cả danh sách khách mời tham gia, địa điểm chọn lựa đều phải cho tổng giám đốc của tôi xem trước”
Nhân viên công tác trực tiếp trợn tròn mắt: “Thật… Thật sao?”
Tân Thiên thản nhiên nói: “Nhà họ tần chúng tôi cũng có thể bỏ vốn… Nếu không thì dứt khoát làm một chương trình hùn vốn! Tập đoàn Quốc Doanh và Tân Thị sẽ tuyên truyền… Chương trình lan truyền một chút năng lực tích cực”
“Wí dụ như quay chụp ở vùng núi nghèo khó, làm một buổi từ thiện”
“Mấy diễn viên chiêu mộ thì chọn mấy người có thể vui vẻ quyên tiền cho trẻ em vùng núi khó khăn, là người tương đối có tâm ý”
Nhân viên công tác chỉ muốn nói: “.
.
” Đến, các người quay đi.
Toàn bộ tùy các người.
Chúng tôi không có bản lĩnh lơn snhuw vậy.
Lý Mạnh nhíu mày: “Ý của tổng giám đốc Tân thì tôi hiểu… những vị nhân viên công tác này đoán chừng chỉ là nhân viên bình thường của đoàn làm phim, như vầy đi… nếu như tổng giám đốc tần không có việc gì thì cùng tôi đến chỗ tổng giám đốc một chuyến, gọi đạo diễn và nhà sản xuất của chương trình này cùng nhau thương lượng phương án?”
Tân Thiên gật đầu nói: “Vì để vớt vát lại một chút mặt mũi, tôi cảm thấy có thể”
Lâm Xuân Mạn nghe vậy thì mờ mịt không hiểu gì.
Nhưng Lý Mạnh thì hiểu.
Chắc là vị tổng giám đốc tần này không phải tự nguyện muốn tham gia, cảm thấy rất là mất mặt… ngược lại tự mình hiểu lấy hơn là tổng giám đốc nhà bọn họ.
Nhưng nếu toàn bộ là đi từ thiên, lên mấy vùng núi sâu xa giúp trẻ em nghèo khó khăn… vậy thì không phải đơn thuần là tham gia một chương trình, mà là đi làm từ thiện.
Nói ra chính là vì muốn làm từ thiện nên mới tham gia.
Cũng dựng thêm hình tượng cho Tân Thị.
Đến cả Tân kiên cũng sẽ không nói cái gì, nói không chừng sẽ còn khen anh ta có đầu óc.
Nhưng những thứ này trước đây Tân Thiên chưa từng nghĩa qua.
Chỉ khi nhìn thấy Lý Mạnh nhận mệnh đến nhúng tay vào đọa điểm quay phim của tổ tiết mục, anh ta mới nghĩ đến cái này.
Rất rõ ràng, Lệ Minh Viễn thì đang suy nghĩ làm thế nào dẫn cô nhóc nhà mình đi chơi vui vẻ.
Còn Tân Thiên thì đang suy nghĩ làm sao để không phải mất mặt…
còn kiếm thêm chỗ tốt cho Tân thị.
Khi đạo diễn và nhà sản xuất đến, một lần nữa không tin vào được lỗ tai của mình.
Vội vội vàng vang đi đến tập đoàn Quốc Doanh, cho rằng mình đang làm mơ.
Nhưng khi bọn họ được mấy tiếp tân xinh đẹp của tập đoàn Quốc.
Doanh niềm nở mời vào trong thang máy, đi thẳng lên tầng ba mươi sáu… bọn họ mới nhận ra không phải là mơ.
Hai vị boss này không có nói đùa!
Danh Sách Chương: