Mục lục
Chú Là Của Em
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Sau đó cả người không được tự nhiên đi ra…
Tô Noãn Tâm thấy anh trầm mặt từ trong phòng vệ sinh đi ra, hai con mắt không khỏi sáng lên: “Oa! Chú đẹp trai qua! Phối thêm cái kính nữa là rất có phong phạm của một thầy giáo!”
Khóe môi Lệ Minh Viễn co rút: “Anh không có bị cận”
“Vậy thì có thể đeo kính không độ nha!”
“Không đeo”
“Không đeo thì không đeo, hình như người tổ tiết mục đến rồi…”
“Thu dọn hành lý xong hết rồi chứ?”
“Vâng… Của chú chúng thu xếp xong hết rồi, tất cả đều là quần áo đôi nha~”

“…” Anh còn có thể nói cái gì nữa.

Con nhóc chết tiệt này, thừa dịp anh bận rộn sắp xếp xong, n=một câu cũng không bàn với anh.

Thôi, cũng chỉ có một lần như thế.

Tùy cô ấy đi.

Hai người cùng nhau xuống tầng, tổ tiết mục đã bê camera quay ổ nhỏ của hai người.

Thấy hai người xuống tầng, ông kính ngắm về phía bọn họ.

“Tổng giám đốc Lệ, cô Tô, buổi sáng tốt lành”
“Chào mọi người.


Thím Lý đã chuẩn bị xong bữa sáng, mỉm cười nói: “Cậu chủ, Noãn Tâm, ăn sáng đi”
“Đến ngay! Thím Lý, bọn cháu muốn ra ngoài chơi, lúc bị không ở đây dì nghỉ ngơi cho tốt, không cần phải coi nhà đât “Được được… vậy thím về nhà nấu cơm cho Lý Mạnh”

“Đươc ạ! Lúc về cháu sẽ mua thật nhiều quà cho thím!”
cháu “Được được… Noãn Tâm nhà mình thật ngoan.


Từ đầu tới cưới, trên màn ảnh đều là Tô Noãn Tâm cùng nói chuyện phiếm với bảo mẫu của tổng giám đốc Lệ, líu ra líu ríu không ngừng.

Lệ Minh Viễn không nói một câu, rất quy củ ăn sáng.

Sau khi ăn sáng cong, Tô Noãn Tâm kéo một chiếc hành lý siêu to khổng lồ, cùng nhân viên của đoàn làm phim xuất phát.

Trên đường, nhân viên của tổ tiết mục phỏng vấn hai người nói” |Cô Tô, tổng giám đốc Lệ, hai người có mong chờ tiết mục tiếp theo không?”
Tô Noãn Tâm mỉm cười tủm tỉm nói với ông kính: “rất chờ mong!”
Lệ Minh Viễn thản nhiên nói: “Bình thường”
“Đừng quan tâm tới chú nhà tôi, đây là lần đầu tiên chú nhà tôi tham gia chương trình, đối mặt với ống kính, đoán chừng là đang khẩn trương muốn chết đó”
Khóe miệng Lệ Minh Viễn co rút: “Không có khẩn trương”
“Ha ha, giải thích chính là che giấu.



“.

” Con nhóc thối, vừa mới ra khỏi cửa đã bắt đầu trêu đùa anh.

Bây giờ hối hận có kịp không?
Tổ tiết mục nhìn Lệ Minh Viễn bị trêu ghẹo, nhưng lại không thể làm gì được vợ chưa cưới, chỉ có thể mặt lạnh lùng ra bên ngoài cửa sổ, không hiểu sao lại cảm thấy có chút buồn cười.

Hình tường cô Tô ở bên cạnh tổng giám đốc Lệ, giống như là trẻ con vậy.

.

còn có cảm giác rất vui.




Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK