Cứ nhìn thấy Dương Uyển Dung là Diệp Tiểu Tịch khó ở, như thể Dương Uyển Dung cố ý nhắm vào cô vậy.
Buổi tiệc bắt đầu, mọi người nhi nhao tặng quà mừng cho An lão gia, An Tân Hào ở bên cạnh ông tiếp đón chu toàn.
Long Mộ Thần lấy hai ly đồ uống rồi đưa cho Diệp Tiểu Tịch một ly.
- Đây không phải là rượu đó chứ?
Diệp Tiểu Tịch hỏi đầy lo lắng.
Sau mấy lần làm trò cười trước mặt Long Mộ Thần, bây giờ cô cứ nghĩ đến rượu là tái mặt rồi.
- Yên tâm, đây là nước nho, anh bảo Tử Dục chuẩn bị riêng cho em đấy.
Long Mộ Thần cười khẽ.
Bấy giờ Diệp Tiểu Tịch mới yên tâm uống thử một ngụm, đúng là nước nho chua chua ngọt ngọt.
- Long Mộ Thần, anh ta là ai thế?
Diệp Tiểu Tịch nhìn về phía An Tân Hào rồi cau mày hỏi Long Mộ Thần.
- An Tân Hào là anh họ của Tử Dục.
Long Mộ Thần nói nhỏ:
- Năm xưa An lão gia có một người anh trai bị đuổi khỏi nhà vì đàn bà, bởi vậy nhà họ An mới giao xí nghiệp cho An lão gia. Sau này anh trai của An lão gia và vợ ông ấy bị tai nạn chết, chỉ để lại một đứa con mới hơn mười tuổi.
An lão gia mềm lòng nên đã đón đứa cháu ấy về nuôi nấng, An Tân Hào là cháu trai của An lão gia. Bố con họ có dã tâm rất lớn, cứ một lòng cho rằng nhà họ An phải thuộc về họ mới đúng, mấy năm nay gây mưa gió không ngừng. Đã thế mấy người chú bác khác của Tử Dục cũng lắm mưu mô, An lão gia cũng chỉ có thể miễn cưỡng giữ yên họ mà thôi.
Diệp Tiểu Tịch há hốc miệng.
Bình thường nhìn An Tử Dục vô tư bất cần đời là thế, không ngờ gã lại lớn lên trong hoàn cảnh thế này.
- Em thấy An Tử Dục có muốn tranh cướp gì đâu.
Diệp Tiểu Tịch suy nghĩ mông lung.
Trong tiệc sinh nhật của An lão gia, đám con cháu nhà họ An đều vây quanh ông cụ để thể hiện mình, An Tân Hào còn dính sát sàn sạt vào ông cụ luôn kìa.
Chỉ có An Tử Dục là khác, gã đã lang thang tới chỗ mấy cô nàng xinh đẹp đến dự tiệc từ bao giờ.
- Ừ.
Long Mộ Thần gật đầu:
- Từ bé Tử Dục đã thấy quá nhiều âm mưu quỷ kế, cho nên cậu ta ghét mấy trò đó lắm, vẫn muốn tách khỏi nhà họ An suốt. Thế mà ông cụ nhà họ An vẫn yêu quý và lo lắng cho cậu ta nhất.
- Cũng đúng, tuy An Tử Dục chẳng muốn tranh giành nhưng đám người kia có nghĩ vậy đâu. Đến khi ông cụ trăm tuổi, không còn che chở anh ta được nữa thì nhất định là anh ta ăn đủ.
Diệp Tiểu Tịch thở dài.
Long Mộ Thần lại hơi kinh ngạc. Anh chỉ nói sơ qua về tình hình nhà họ An cho Diệp Tiểu Tịch nghe mà cô đã có thể nhìn xa được đến vậy ư?
Quả nhiên anh không nhìn lầm. Diệp Tiểu Tịch rất thông minh. Nhiều khi cô không nói chỉ vì cô không so đo mà thôi. Nếu cô chịu suy nghĩ thì có thể nhìn ra ngay mấu chốt vấn đề.
- Mà này…
Diệp Tiểu Tịch hơi do dự.
- Sao em?
Chúng ta bàn luận sau lưng người khác thế này có ổn không nhỉ?
Diệp Tiểu Tịch nói nhỏ ngượng ngùng.
Long Mộ Thần nói nhẹ bẫng:
- Để em đi hỏi An Tử Dục thì thà anh nói cho em luôn còn hơn.
Diệp Tiểu Tịch dở khóc dở cười. Long Mộ Thần lại ghen cái gì thế không biết.
- Anh để ý An Tử Dục ghê nhỉ?
Diệp Tiểu Tịch nhìn anh mà cười ranh mãnh. Sau đó cô làm bộ bật thốt đầy kinh ngạc như vừa ngỡ ra điều gì:
- Chẳng lẽ… anh có tình cảm đặc biệt với anh ta à?
Long Mộ Thần bị cô chọc tức đến bật cười luôn.
Cô nhóc này nghĩ cái gì trong đầu thế hả?
- Diệp Tiểu Tịch
Anh xích lại gần cô rồi nhìn cô bằng đôi mắt sâu thẳm:
- Xem ra anh phải chứng minh cho em thấy tính hướng của mình một chút mới được.
Nghe hiểu lời ám chỉ trong câu nói của cô, Diệp Tiểu Tịch vội vàng xua tay:
- Không cần không cần, em tin hai anh trong sạch mà.
- Gì?
Long Mộ Thần đen mặt, cô nàng này càng nói càng quái lạ hơn.
- Em sai rồi.
Diệp Tiểu Tịch thức thời nhận lỗi ngay:
- Em tin anh mà, tin thật đó.
- Giờ mới nhận sai thì muộn rồi!
Long Mộ Thần càng áp sát cô hơn, ngọn lửa bùng lên nơi đáy mắt. Anh cúi người thì thầm bên tai cô:
- Diệp Tiểu Tịch, đêm nay anh sẽ chứng minh cho em thấy.
Diệp Tiểu Tịch giật thót một cái, tim đập rộn lên, vừa ngượng vừa rầu thối cả ruột. Sao cô lại đi đùa với lửa để mà chết cháy thế này?
- Cậu chủ Long.
Một người hầu đi tới bên cạnh họ.
- Lão thái gia mời ngài qua một chuyến ạ.
An lão gia tìm anh?
Long Mộ Thần hơi nhướn mày:
- Có chuyện gì vậy?
- Chuyện này thì tôi không biết ạ.
Người hầu đáp.
Long Mộ Thần nắm tay Diệp Tiểu Tịch, người hầu bèn nói với vẻ khó xử?
- Cậu chủ Long, lão thái gia mời một mình ngài lên thôi ạ.
Long Mộ Thần cau mày.
- Anh đi đi.
Biết Long Mộ Thần lo lắng cho mình, Diệp Tiểu Tịch cười nhẹ rồi nói:
- Chắc là ông An có việc gì cần bàn với anh mà không tiện cho em biết thôi. Em ở đây chờ anh về là được.
Long Mộ Thần vẫn không muốn đi.
- Yên tâm mà.
Diệp Tiểu Tịch nói tiếp:
- Em có phải trẻ con đâu, với lại nơi này là nhà họ An, buổi tiệc còn có bao nhiêu là người, anh lo gì chứ?
- Vì em không phải trẻ con nên anh mới lo đấy.
Long Mộ Thần bật cười:
- Thôi được rồi, em đừng đi đâu, anh bàn việc với An lão gia xong sẽ về tìm em.
- Vâng.
Diệp Tiểu Tịch gật đầu cái rụp.
Long Mộ Thần lên tầng cùng người hầu, Diệp Tiểu Tịch ngoan ngoãn đứng chờ tại chỗ.
Thấy Long Mộ Thần vừa đi, mấy người phụ nữ gần đó thương lượng với nhau mấy câu rồi cùng bước tới gần Diệp Tiểu Tịch.
- Cô bé ơi, em tên gì?
Người phụ nữ đi đầu hỏi.
Diệp Tiểu Tịch hơi kinh ngạc, sao lại có phụ nữ đến tìm cô thế này?
- … Tôi họ Long.
Diệp Tiểu Tịch đáp.
Cô cảm thấy đám người này có mục đích gì đó nên đáp rất cẩn thận.
- Họ Long à?
Mấy người phụ nữ kia sáng ngời mắt lên. Họ vội hỏi:
- Em là em họ của cậu chủ Long sao? Ôi, gặp em bọn chị mừng quá…
Sau đó họ nhao nhao báo tên mình.
Thì ra là họ đến đây vì Long Mộ Thần. Diệp Tiểu Tịch 囧 luôn. May mà cô cẩn thận không cho họ biết mình họ Diệp. Nếu không lỡ may có ai nhận ra cô là Diệp Tiểu Tịch từng có scandal với Long Mộ Thần thì họ xé xác cô ra mất thôi.
Diệp Tiểu Tịch nghe họ báo tên xong thì chẳng nhớ được ai, thế nhưng cô cũng biết đây là chị em họ của An Tử Dục.
Con gái của những gia đình giàu có thường phải kết hôn thương mại, mà Long Mộ Thần chắc chắn là lựa chọn tối ưu, cho nên họ mới nghĩ đủ cách để làm thân như vậy.
- Em ơi, em có biết Long Mộ Thần thích ăn gì không?
- Anh ấy thích quà gì thế?
- Anh ấy có đam mê gì không em?
…
Bị một đám phụ nữ đuổi theo hỏi đủ thứ liên quan đến Long Mộ Thần, Diệp Tiểu Tịch đau hết cả đầu. Làm sao cô biết được mấy cái đó cơ chứ? Cô có phải là con giun trong bụng Long Mộ Thần đâu.