Rõ ràng người xung quanh cũng bị cô ta lừa gạt. Bọn họ nhìn Trương Dương Minh với ánh mắt khinh thường.
- Đạo diễn Trương này, đầu tư ấy là chuyện anh tình tôi nguyện. Anh làm thế cũng hơi ngang ngược quá rồi nhỉ?
- Cô Luna nói đúng lắm. Tiền là của cô ấy, có đầu tư hay không là do cô ấy quyết. Hay là anh thử tìm nhà đầu tư khác xem?
Mấy lời này vẫn còn nhẹ nhàng, còn gã đàn ông trẻ tuổi luôn đi theo Ngải Tư Tư thì nhìn anh đầy khinh thường.
- Ê, tuy anh tìm Luna đóng phim cũng có mắt nhìn lắm, nhưng tôi cảnh cáo anh, đừng có xin xỏ trước mặt bọn tôi nữa!
Trương Dương Minh tức tới run cả người, sao đám người này lại dám chửi anh là đồ ăn xin kia chứ? Nếu không phải Ngải Tư Tư chơi anh một vố thì anh cũng đâu tới bước đường cùng. Cô ta không những không biết xẩu hổ, lại dám sỉ nhục anh trước mặt bao người!
Bây giờ anh hận không thể tát Ngải Tư Tư vài cái, nhưng anh đại diện cho công ty điện ảnh Thần Hi cho nên nhất định phải nhịn.
Trương Dương Minh nén giận nói:
- Cô Ngải à, cô đừng tự kỷ nữa. Hôm nay tôi tới đây không phải để tìm cô...
- Không phải tìm tôi thì anh tới đây làm gì?
Ngải Tư Tư cười khẩy một tiếng.
- Trương Dương Minh à, sao anh không tự nhìn lại bản thân đi! Một gã đạo diễn cỏn con chẳng có tiếng tăm như anh lại có thể tới bữa tiệc này sao? Bộ anh tưởng lén chui vào đây thì trở thành khách của bữa tiệc này sao? Hay anh tính nói hôm nay có vị khách nào đó mời anh tới sao, thiệt khiến bọn tôi mở rộng tầm mắt...
Diệp Tiểu Tịch đứng từ xa nhìn thấy cảnh này, trong lòng đã tức giận từ lâu. Cô không ngờ trong thời gian ngắn lại xảy ra nhiều chuyện như vậy.
Bây giờ, hầu như toàn bộ khách khứa đều nhìn về phía Trương Dương Minh, thậm chí đám người vây quanh Ngải Tư Tư còn cất tiếng cười nhạo anh. Mấy người này sỉ nhục Trương Dương Minh chính là sỉ nhục công ty điện ảnh Thần Hi, cũng chính là sỉ nhục cô! Tuy hôm nay cô không muốn có rắc rối nhưng không thể bỏ mặc chuyện này được!
Diệp Tiểu Tịch đang tính bước tới, bỗng dưng bên cạnh vang lên giọng nói quen thuộc:
- Tiểu Tịch, em cứ để anh giải quyết đi.
Vẻ mặt cô dần thả lỏng, đoạn nhìn sang người bên cạnh với ánh mắt bất ngờ.
Long Mộ Thần sượt qua người cô một cách hờ hững, anh nháy mắt ra hiệu bảo cô yên tâm.
- Tôi nghĩ chắc chắn anh đã lén chạy vào đây rồi!
Gã đàn ông nói chuyện cay độc khi nãy nói:
- Bộ anh tưởng hạng người như anh có thể tham dự bữa tiệc của Long thị sao? Bảo vệ! Bảo vệ đâu, mau lôi anh ta ra ngoài đi!
- Đạo diễn Trương là khách của tôi. Tôi tò mò không biết ai dám đuổi anh ấy ra ngoài thế?
Long Mộ Thần trầm giọng nói.
Tuy giọng nói của anh không lớn nhưng nháy mắt cả đại sảnh trở nên im ắng, thậm chí nhiệt độ cũng giảm xuống.
Dĩ nhiên mọi người đều nhận ra Long Mộ Thần, chẳng qua bọn họ không ngờ, sao Trương Dương Minh lại được Long Mộ Thần mời tới kia chứ? Cả đám đều há hốc mồm lộ vẻ kinh ngạc, khó thể tin.
Thậm chí có vài người lật đật chạy tới nhặt danh thiếp trong thùng rác nữa.
- Ngài Long... ngài thật biết nói đùa.
Khóe môi gã đàn ông nọ co giật, vẻ mặt vô cùng hoảng loạn. Chính gã đã mở miệng đòi đuổi khách của Long Mộ Thần đi, xem chừng đã đắc tội với anh rồi!
- Bộ tôi là người hay nói đùa à?
Long Mộ Thần nhìn gã với ánh mắt lạnh lùng khiến cho gã tái hết cả mặt.
Ngay sau đó, Long Mộ Thần nhìn sang Trương Dương Minh, đoạn bình tĩnh vươn tay ra.
- Chào anh, đạo diễn Trương.
- Chào ngài Long.
Trương Dương Minh kích động nói.
Trương Dương Minh bị sỉ nhục cũng không hề gì, nhưng vì hắn mà liên lụy tới công ty điện ảnh Thần Hi. Nãy giờ anh ta vẫn không biết giải quyết thế nào, nhưng bây giờ Long Mộ Thần lại xuất hiện giải vây cho anh. Anh phải thừa dịp này mà giải thích hết tất cả mọi chuyện.
- Cô Ngải à. Ban đầu là do cô muốn đầu tư vào bộ phim của tôi, lúc chuẩn bị quay thì bất thình lình rút vốn đầu tư khiến cho cả phim trường rơi vào thế bị động. Tuy cô không tốt lành gì nhưng bây giờ phim trường đã có nhà đầu tư mới. Mong sau này cô không cần tự kỷ, cho rằng tôi tìm cô để nói lý lẽ nữa.
- Anh...
Ngải Tư Tư trừng Trương Dương Minh đầy bực tức. Lúc nãy cô ta vẫn đang sửng sốt, không biết tại sao Long Mộ Thần lại mời Trương Dương Minh tới đây. Nhưng trong chớp mắt anh ta đã giải thích rõ ràng hết thảy mọi chuyện.
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên nhìn sang Ngải Tư Tư.
So ra thì mọi người càng tin lời Trương Dương Minh hơn. Dù sao anh ta do Long Mộ Thần mời tới, cần quái gì phải tìm Ngải Tư Tư đầu tư kia chứ?
Ngải Tư Tư đang muốn giải thích thì chuyện tiếp theo lại khiến mọi người càng sợ hãi.
- Đạo diễn Trương à, tôi xin anh thứ lỗi về chuyện vừa rồi.
Long Mộ Thần lên tiếng xin lỗi:
- Do tôi sơ sót nên mới khiến anh bị người ta gây khó dễ.
Sao Long Mộ Thần lại xin lỗi Trương Dương Minh vậy? Toàn bộ khách khứa đều đần thối ra.
Tuy Long Mộ Thần đã nói giảm nói tránh nhưng người sỉ nhục Trương Dương Minh chính là họ. Bây giờ Long Mộ Thần lại xin lỗi thay họ, cả đám cứ như ngồi trên đống lửa vậy.
- Ngài Trương, tôi xin lỗi anh về chuyện khi nãy.
Người gần Trương Dương Minh nhất vội nói với vẻ áy náy.
- Tôi cũng bị người ta lừa, không biết rõ thực hư thôi...
- Đúng vậy, tôi cũng sai rồi. Chúng tôi không nên chưa hiểu rõ đầu đuôi đã cho là anh sai...
Đám người vừa mới sỉ nhục Trương Dương Minh nay lại bước lên nói xin lỗi. Một trong số đó như chợt nhớ ra điều gì, anh ta chợt thốt:
- Anh Trương, hình như khi nãy anh có nói anh là người của công ty điện ảnh Thần Hi nhỉ? Không biết chúng ta có thể hàn huyên vài câu không?
Mọi người lập tức liếc xéo gã, sao tên này gian xảo quá vậy. Sau đó bọn họ vội phụ họa:
- Về công ty điện ảnh Thần Hi thì chúng ta cũng có thể bàn bạc. Anh Trương à, công ty của tôi cũng tính chen vào ngành giải trí đấy...
Nháy mắt, đám người đang nịnh bợ Ngải Tư Tư đều vây xung quanh Trương Dương Minh. Hơn nữa bọn họ đều có hứng thú với công ty điện ảnh Thần Hi, cho nên đương nhiên anh ta biết rõ sau đó phải làm gì.
Sau khi đạt được mục đích, Long Mộ Thần mỉm cười nhìn về phía Diệp Tiểu Tịch. Diệp Tiểu Tịch thấy không có ai chú ý tới bọn họ, cô to gan hôn gió anh một cái.
Trong lòng Ngải Tư Tư vô cùng bực tức. Long Mộ Thần giải vây cho Trương Dương Minh, khiến cho cô ta khó chịu thì thôi đi, nhưng bây giờ anh lại mắt đưa mày liếc với Diệp Tiểu Tịch nữa chứ!
Bây giờ chẳng lẽ muốn cô ta xin lỗi Trương Dương Minh à? Cô ta hừ lạnh tỏ vẻ bực bội rồi rời khỏi đây đầy tức giận. Người đại diện Diêu Mạn của cô ta vội chạy theo, không ngừng khuyên lơn:
- Luna à, bữa tiệc này có thể giúp cô quen biết với rất nhiều người đấy, rất quan trọng đối với sự phát triển trong nước của cô...
- Bộ chị muốn tôi ở lại để cho người ta sỉ nhục à?
Ngải Tư Tư tức tối mắng:
- Không biết rốt cuộc Long Mộ Thần có ý gì nữa! Tôi lấy lòng anh ta nhiều lần, hơn nữa tôi còn là em họ của anh ta. Nhưng sao anh ta lại không niệm tình, cứ sỉ nhục tôi hết lần này tới lần khác?!
- Có phải có hiểu lầm gì không? Ngài Long không phải là người nhỏ mọn vậy đâu.
Diêu Mạn cũng lấy làm khó hiểu, chợt cô ấy giống như nhớ ra điều gì đó mà nói:
- Luna, liệu có phải ngài Long bỏ tiền đầu tư cho bộ phim của Trương Dương Minh không?