Người dịch: Duy Cường Tạ Vận Linh ho ra một ngụm máu, hàm râu trắng bị vết máu nhiễm lên từng đốm đỏ tươi, như những đóa hoa, lập lòe chói mắt. Hắn nhìn những tảng lá trúc rơi trên mặt đất, tất cả đều bị chém thành hai nửa, trong đôi mắt vẩn đục trở nên có chút hoảng hốt. "Tu hành giả..." Tạ Vận Linh ho khan một tiếng, lắc đầu. Đại thế...Quả nhiên vẫn là phải thay đổi. Kẻ bị Đạo tông ruồng bỏ, năm năm sau trở về, thế mà dùng một đao chém nát tất...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.