Dịch: Nguyễn Anh Hùng Bắc Lạc hồ, ánh mắt Lục Phiên rời khỏi linh áp kỳ bàn. Xe lăn trên sân thượng, tự động chuyển hướng đi, chạy chầm chậm, đi tới trước hàng rào. Dựa vào lan can, đưa mắt nhìn xa. Gió nhẹ chầm chậm thổi, sóng biếc dập dờn, sương mù mờ mịt quanh quẩn cả hòn đảo nhỏ, trên bầu trời, ánh mặt trời vàng chói như muốn thoát khỏi giam cầm từ trong tầng mây lao ra, hạ xuống trên mặt hồ, sóng nước lấp loáng. Trên đảo, mười cây Triều Thiên cúc đón gió...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.