Dịch: Mèo Rừng m thanh ưu nhã của Lục Phiên quanh quẩn ở trên sân thượng. Quốc sư híp mắt lại, nhìn chằm chằm vào Lục Phiên, một lúc sau, trên khuôn mặt nhăn nheo của hắn lộ ra nụ cười hiền hòa. “Tốt, rất tốt.” Quốc sư nói. Nói rồi, hắn bắt đầu kịch liệt ho khan, vẻ mặt cũng có hơi chuyển sang màu đỏ hồng. Tay áo nâng lên, đánh về phía lồng ngực mình, mới dần ho chậm lại Gió thổi nhẹ nhàng, quốc sư nhìn về bên phía đối diện đảo nhỏ, trên gương mặt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.