Dịch: Tiểu Du Ánh trăng thanh tĩnh. Lục Phiên ngồi trên xe lăn, Thiên Nhận Y tựa như một tác phẩm nghệ thuật, lấp lánh tỏa hào quang rực rỡ dưới ánh trăng. Một cỗ khí tức áp bức bao phủ khắp tầng hai lầu các, trong lòng Nhiếp Trường Khanh cùng với Ngưng Chiêu đều cảm thấy khó thở. Quả nhiên, bọn hắn thả ra nhưng hắc ảnh ở trung tâm cung điện đã khiến cho công tử tức giận. Nếu công tử tự mình ra thì nhưng hắc ảnh kia nhất định chẳng phải vật gì tốt. Xe...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.