Dịch: Ming Ming Bóng tối vô tận, bao phủ lấy Bá Vương. Bá Vương đứng lặng đó, ngóng nhìn bầu trời. Luồng hoàng triều long khí bị chém đứt kia, dần tan đi tựa mây khói. Mọi thứ trên thế gian, tựa như mây khói, hà cớ gì phải cố chấp nhớ nhung? Ma giả, tồn tại ma tính, chính vì vậy nên rất tuỳ tính. Trong lòng Bá Vương thông suốt ra. Trong mơ hồ, hắn hình như nhìn thấy phía xa trên bầu trời kia, có một bóng hình to lớn, từ từ quay đầu. Ma Chủ chỉ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.