Người dịch: Duy Cường Trong nội tâm của Lục Phiên không khỏi có chút chán ghét, hắn phảng phất từ trên thân trượng thấy được núi thây biển máu. Mặt khác, trên đó nở rộ nghiệp hỏa, càng làm cho Lục Phiên nhíu mày. "Phật?" "Hài hước." Lục Phiên nói. Sau đó, giơ tay lên, đem một thanh tiểu kiếm màu xanh ngọc cắm trên ngọc quan lấy xuống. Tiểu kiếm phảng phất được làm bằng dương chi bạch ngọc, tỏa ra một vầng sáng màu ngà sữa, lung linh huyền ảo. Phúc Thiên kiếm! Oanh! Nơi xa. Trong tay...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.