Dịch: Nguyễn Anh Hùng Hãn Hải vô biên, mênh mông vô cùng. Tiên đảo to lớn trôi nổi giữa hải dương, lướt đi không ngừng, không theo bất cứ một quy luật nào cả. Lục Phiên ngồi ngay ngắn trên xe lăn, sợi tóc hơi tung bay, từ từ đi lại trên đảo. Ngưng Chiêu và Nghê Ngọc đi bên cạnh hắn. "Công tử. . . Tiếp xuống chúng ta nên làm gì?" Nghê Ngọc nhịn không được, hỏi. Ngưng Chiêu đứng yên lặng, bây giờ nàng đã bước vào Thiên Tỏa cảnh, tuổi thọ dài đằng đẵng nên cũng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.