Dịch: Mèo Rừng Hắn nhìn về phía hư vô, tựa như xem thấu vạn cổ, bên trong ánh mắt vẩn đục, mang theo một cỗ thần dị nhảy vọt thời gian. Nội tâm Lục Phiên giật mình. Bỗng nhiên… Hắn cảm giác, vị Đại Đế cổ đại này, tựa hồ thấy được hắn. Thậm chí, còn cười khẽ với hắn. Oanh! Thần tâm chấn động. Linh hồn xuất khiếu của Lục Phiên trở về. Hắn mở mắt ra, phát hiện mình đang xếp bằng ở trên bát quái trận đài trong Truyền Đạo đài. Trong lòng bàn tay, trận ngôn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.