Trên Hồ Tâm đảo. Lục Phiên ngồi ngay ngắn trên Thiên Nhận Y, cả người lẫn ghế bồng bềnh giữa không trung, áo trắng bay phần phật trong gió. Khuôn mặt mang theo nụ cười. Trong đôi mắt có vô số đường cong nhảy lên. Hắn giơ tay lên, chỉ về phía xa xa, bàn tay co rụt lại. Ầm ầm! Một tòa lầu cao nhanh chóng hình thành, từ trên mặt đất vươn lên. Nguy nga cao ngất, mái cong, ngói âm dương, chạm rồng trổ phượng. "Lầu này, tên. . . Luyện Khí lâu." Lời nói vừa xong....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.