Dịch: Mèo Rừng Đỉnh núi, tiếng gió hú. Thổi tung bay bạch y. Lục Phiên ngồi ngay ngắn trên Thiên Nhận Y, một tay chống cằm, một tay gõ nhẹ lên trên tay vịn. Ở bên cạnh hắn, lão giả Tề Lục Giáp được nặn từ tượng đất có mấy phần run sợ. Đây là phân thân tượng đất của Tề Lục Giáp, được xen lẫn một tia lực lượng nguyên thần, thế nhưng chỉ luận về thực lực, đã không yếu, dù sao cũng đã dính đến Nguyên Thần, dù vậy, lại suýt chút nữa bị khí thế của...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.