Dịch: Nguyễn Anh Hùng Giữa Hãn Hải mênh mông, trên đảo nhỏ. Đỗ Long Dương lù lù đứng yên như một tượng đá bất động, trên người hắn tỏa ra một khí tức mờ mịt. Hắn cau mày, trong đôi mắt có sự khiếp sợ, có phẫn nộ, có sầu lo, còn có sự bất đắc dĩ. . . Đủ kiểu cảm xúc mà hắn thấy trong giờ phút này, nơi xa trên bầu trời, Thiên Hư và Diệp Thủ Đao lúc này đang quan sát Đỗ Long Dương độ kiếp cũng đang hơi nghi hoặc. Hai người liếc nhìn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.