Dịch: Nguyễn Anh Hùng Từng cái Nguyên Anh, lại lần bị đâm xuyên mi tâm, phai mờ tan biến. . . Giống như là một trận bi ca. Tuy nhiên. . . tất cả đều do bọn hắn tự chuốc lấy. Hư ảnh của Đỗ Long Dương cũng không tiếp tục ở lại. Hắn nhìn Trúc Lung thật lâu. Cái lực lượng màu ngà sữa kia. . . Thật mạnh. Đó là lực lượng gì? Gió thổi phần phật, cuốn bay vạt áo của Trúc Lung. Bầu trời có sương máu phủ xuống, còn có tro tàn như giấy vừa...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.