Người dịch: Duy Cường Bắc Lạc, Hồ Tâm đảo. Lục Phiên hơi nhíu mày. Lôi phạt đã kết thúc. Thiên địa khôi phục lại bình tĩnh, không có bất kỳ điều gì khác thường xảy ra, phảng phất tất cả đã trở lại bộ dáng lúc trước, vui vẻ phồn vinh, hài hòa, tốt đẹp. Thế nhưng... Đây mới là điều kỳ lạ nhất. Lục Phiên ngẩng đầu, ánh mắt hướng về bầu trời, dường như muốn nhìn xuyên qua màn trời, trông thấy vị diện bản nguyên. "Thất bại rồi sao?" "Nếu là thành công... Giờ phút này, vị...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.