Người dịch: Duy Cường Đêm, bầu không khí tĩnh mịch đến mức làm cho lòng người hốt hoảng. Tiếng những viên cờ va chạm với bàn cờ vang lên rất rõ ràng, thanh âm nổ tung của thân xác, máu tươi phun trào ... cũng rất rõ ràng. Toàn thân Nghê Ngọc run lẩy bẩy, trong đôi mắt to tràn đầy vẻ kinh khủng. Công tử... Nổi giận! "Nghê Ngọc, đi vào." Thanh âm bình thản của Lục Phiên từ trong nhà truyền ra. "Vâng." Nghê Ngọc vội vàng đứng lên, quay người nhanh chóng hướng về trong phòng bước...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.