Dịch: Nguyễn Anh Hùng Hai bên bờ có tiếng vượn hú không ngừng, thuyền nhỏ đã đi qua Vạn Trọng sơn. Bè trúc mặc dù đơn sơ, thế nhưng kỹ thuật lão tẩu rất tốt, tốc độ chạy cũng không chậm. Lục Cửu Liên gặm xong miếng cá, liếm liếm ngón tay. Nghe câu hỏi của lão tẩu, hắn mờ mịt lắc đầu. "Ta cũng không nhớ gì cả, ta chỉ nhớ là ta tên là Lục Cửu Liên." Lục Cửu Liên nói. Lão tẩu sững sờ, sau đó, lắc đầu, thở dài. "Đứa trẻ đáng thương a. . ."...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.