Dịch: Mèo Rừng Hư ảnh của Lục Phiên cười cười. Hắn nhìn về phương hướng Võ Đế thành. “Tiểu bối tranh với nhau, không cần phải vận dụng người có Nguyên Anh cảnh, tên tiểu bối này của ta, có thể chết ở trong tay Kim Đan cảnh, nhưng không thể chết ở trong tay Nguyên Anh cảnh… Nếu như ta biết, ta đồ diệt hết thảy tu sĩ Nguyên Anh cảnh ở Võ Đế thành ngươi.” Lục Phiên dựa vào xe lăn, mỉm cười nói. Đỉnh Võ Đế thành. Đỗ Long Dương một tay cầm thương, trong đôi mắt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.