Tầm mắt Quý Hủ dừng trên thân người trẻ tuổi vừa nói chuyện, thần sắc bừa bãi, ở cuối thời còn có lòng dạ như vậy xem ra thế lực sau lưng không nhỏ, lòng tự tin rất đủ.
Quý Hủ đảo qua đám người:
- Các anh muốn đem xe của tôi giao cho ai?
Thanh niên nhìn thấy bọn họ chỉ có bốn người, nhất thời xuy cười ra tiếng:
- Phiền gia chúng tôi muốn mượn xe của anh nghiên cứu một chút, là chuyện tạo phúc nhân loại, anh không tới nỗi không đáp ứng đi?
Quý Hủ nhìn Kỳ Bách Trữ:
- Phiền gia là nhà ai?
Kỳ Bách Trữ nói:
- Phiền gia xây dựng căn cứ khu Kim Minh, trước cuối thời làm sinh ý chế tạo ô tô, trong tay có một phẩm bài ô tô, sau cuối thời nghiên cứu phương tiện giao thông, xe hơi nước Vân Hải thị có một nửa đến từ Phiền gia.
Quý Hủ nhíu mày, quả thật có lòng tự tin để bừa bãi, nghĩ ở cuối thời cái gì đều thiếu còn muốn làm nghiên cứu thật không dễ dàng.
Quý Hủ cảm thấy hứng thú chính là một nửa còn lại đến từ nơi nào, nhân tài Vân Hải thị dày đặc như vậy sao?
Kỳ Bách Trữ có chút chần chờ:
- Một nửa khác đến từ Vinh thị..
Kỳ Bách Trữ nguyên bản không muốn nhắc tới Vinh thị, vô luận là người cầm quyền Vinh thị Phiền Châu, hay là sau đó ông chủ xuất hiện, cũng không phải người bình thường. Phiền Châu âm tình bất định, tâm tư khó dò, làm việc điên cuồng không để ý hậu quả, không nghĩ tới ông chủ sau lưng của hắn so với Phiền Châu càng thêm điên.
Nguyên bản trước tiên là Phiền gia nghiên cứu ra xe hơi nước, giá cả mỗi chiếc đều mắc vô cùng, nhưng vẫn có không ít thế lực mua, Phiền gia nhất thời nổi bật vô lượng trong Vân Hải thị, rất là đắc ý.
Kết quả nửa tháng sau, Vinh thị cũng đẩy dời bán xe hơi nước, giá cả trực tiếp rẻ hơn Phiền gia một nửa, hơn nữa tài liệu còn tốt hơn Phiền gia, cố ý kích thích cùng nhằm vào Phiền gia.
Các thế lực lớn nhỏ sôi nổi triệt đơn hàng ở Phiền gia, ngược lại đi mua xe hơi nước của Vinh thị, ông chủ Vinh thị có điên hay không cũng không sao cả, bọn họ chỉ cần mua được xe giá rẻ là được.
Phiền gia chế tạo xe hơi nước, đầu nhập nhân công cùng tài liệu rất lớn, dù giảm giá cũng không tới giá cả của Vinh thị, thời gian chế tạo lại dài, trái lại Vinh thị hoàn toàn không có áp lực, bọn hắn bán xe hơi nước giống như là tâm huyết dâng trào chơi đùa, chờ đem đơn hàng Phiền gia đều cướp đi, Vinh thị thuận lợi xuất hàng xong, lại đem xe hơi nước ném một bên, tựa hồ mất đi hứng thú.
Chỉ cần Phiền gia còn dám bán xe hơi nước, Vinh thị có năng lực tiếp tục chỉnh ra xe hơi nước tân tài liệu, Phiền gia hận thấu Vinh thị, đoạn thời gian trước liên thủ chèn ép Vinh thị Phiền gia còn kích động hơn ai khác, đánh lén, vây công, làm phân tách, chỉ cần nghĩ được biện pháp bọn hắn toàn bộ dùng tới, thầm nghĩ đem Vinh thị hoàn toàn xóa bỏ khỏi Vân Hải thị.
Đáng tiếc gây sức ép lâu như vậy, Vinh thị vẫn sừng sững không ngã, ngược lại còn có thêm một ông chủ sau màn thực lực khủng bố.
Vì phòng ngừa Quý Hủ không cẩn thận gặp được đáp người điên Vinh thị, Kỳ Bách Trữ hảo tâm nhắc nhở:
- Vinh thị không thể trêu chọc, đó là một đám người điên tụ tập, một khi bị trành không chết vẫn không xong.. Đúng rồi, ngày hôm qua lão trâu tập kích các anh chính là con trâu của Vinh thị, bọn họ có một đàn trâu dị hóa, thực lực khủng bố, nhất định không nên trêu chọc.
Trong lòng Quý Hủ vừa động:
- Một đàn trâu dị hóa? Bao nhiêu con?
Quý Hủ cũng không ngạc nhiên khi Vân Hải thị biết về « dị hóa », ngay cả trấn Bạch Loan cũng xuất hiện thị huyết nhân, không tin Vân Hải thị không có, chỉ cần bắt được một con thị huyết nhân thì sẽ biết tin tức quan hệ tới cuối thời.
Kỳ Bách Trữ nói:
- Có hơn mười con, bình thường làm tọa kỵ đi ra ngoài chỉ vài con, còn lại đều thủ cửa căn cứ Vinh thị.
Động vật dị hóa không thân thiện với nhân loại, càng khó phục tùng, trâu dị hóa lớn như vậy, thực lực mạnh mẽ, da dày ngay cả cuồng thi cũng không cắn được, có thể phục tùng một con cũng đã rất kinh người, không ngờ còn là một đàn, ai có bổn sự lớn như vậy?
Nhịp tim Quý Hủ đập rộn lên, người có bản lĩnh này, hắn chỉ gặp qua một người!
Quý Hủ không chú ý tới khi hắn nhắc tới Vinh thị, sắc mặt Phiền gia càng lúc càng âm trầm, lực chú ý của Quý Hủ đều ở trên người Tần Nghiễn An.
- Trong Vinh thị có lẽ có người mà tôi muốn..
Lời còn chưa dứt, Quý Hủ đã bị người kéo ra sau, vài xúc tu màu xám vặn vẹo dữ tợn tập kích trước mặt hắn.. Trì Ánh biến mất tại chỗ, khi xuất hiện đã đứng trước mặt kẻ tập kích, chân đốt sắc bén hung hăng đâm lên bả vai người kia!
Thanh niên bừa bãi phát ra tiếng kêu thảm thiết, xúc tu đánh lén Quý Hủ nằm rũ dưới đất, còn đang không ngừng vặn vẹo.
Người căn cứ Phiền gia cực kỳ hoảng sợ:
- Nhị thiếu!
Trì Ánh quay về bên người Quý Hủ, chân đốt còn dính máu, lão Tần chỉ có một em trai như Quý Hủ, lão Tần đi vắng, hắn nhất định sẽ không để cho Quý Hủ có việc.
Phiền Tịnh uể oải nằm dưới đất, vai phải bị đâm một lỗ thủng, miệng vết thương hình răng cưa xé rách, máu điên cuồng trào ra, không thể ngăn lại.
Hắn đau tới ngũ quan vặn vẹo, khàn giọng kêu:
- Giết bọn họ cho tôi!
Kỳ Bách Trữ cả giận nói:
- Phiền Tịnh! Anh muốn động thủ ngay trước cửa căn cứ khu Đông Khẩu chúng tôi?
Phiền Tịnh đau tới mức mất đi lý trí:
- Anh dám bao che bọn hắn, Phiền gia thu thập luôn căn cứ Đông Khẩu!
Phiền Tịnh gầm lên giận dữ:
- Giết bọn họ! Ai dám hỗ trợ, cùng nhau giết!
Mấy dị hóa nhân của Phiền gia liền bổ nhào về hướng bốn người Quý Hủ!
Sắc mặt Kỳ Bách Trữ xanh mét, người trong căn cứ bảo hộ hắn, chỉ chờ mệnh lệnh của hắn. Tuy Kỳ gia chán nản nhưng cũng không phải không có lực đánh một trận, không nên bị Phiền gia khi nhục như vậy!