Lưu lại một loạt thành lũy phòng ngự cho chiến sĩ tiền tuyến, lúc này Tần Nghiễn An mới mang theo đồng hồ bay về hướng thị huyết đại thành, hắn còn chưa quên giết vào trong đại điện trung tâm, hoàn toàn giết chết hi vọng của thị huyết nhân.
Nhưng không có một đêm tiêu hao chiến, chiến lực của nhân loại được bảo tồn, chiến lực của thị huyết đại thành cũng được giữ lại, Tần Nghiễn An muốn lấy hình thái nhân loại đơn thương độc mã xông vào thị huyết đại thành đã không còn dễ dàng như trước.
Tần Nghiễn An đánh bay từng con thị huyết nhân phi hành cùng cuồng thi tiến giai, cảm xúc sợ hãi nồng đậm lại từ ngoại thành thị huyết truyền ra.
Tần Nghiễn An:
- Chung bảo, niêm phòng toàn bộ khu nuôi dưỡng!
Đồng hồ cũng suy nghĩ cẩn thận, cảm giác khu nuôi dưỡng, một đám hình tròn phong bế chụp xuống dưới, hoàn toàn chặt đứt cảm xúc sợ hãi truyền ra.
Tần Nghiễn An tiếp tục bay vào thị huyết đại thành.
Nhưng vào lúc này trên bầu trời thị huyết đại thành đột nhiên luồn lên huyết sắc cột sáng, giống như lưu tinh bay vụt mỗi phương hướng trong thành, kéo ra một mảnh huyết sắc quang mang, bao phủ toàn bộ thị huyết đại thành.
Cột sáng biến mất, xuất hiện trước mắt là một thị huyết đại thành phong bế, trừ bỏ cửa thành, không trung không còn cửa ra vào.
Đồ vật trong đại điện trung tâm hẳn là cảm giác được nguy hiểm, lúc này mới phong tỏa trời cao, cấm Tần Nghiễn An từ không trung bay vào, muốn thì từ mặt đất đi, nhiều thị huyết nhân cùng quái vật như vậy cũng không thể dễ dàng cho hắn thông qua.
Móng vuốt màu đen bạo lực xé mở vật màu đỏ bao trùm, xúc cảm kiên cường dẻo dai truyền lại, vật màu đỏ bao trùm đứt đoạn, giống như tầng tầng lớp lớp tế ti, rất nhanh lại thẳng băng, tiếp tục bù đắp mặt vỡ, khôi phục hoàn hảo.
Tần Nghiễn An đáp xuống, đuôi dài mạnh mẽ xuất hiện, gai nhọn sắc bén lôi kéo tế ti màu đỏ, mở ra một mặt vỡ thật dài, không đợi tế ti một lần nữa chữa trị, đuôi dài đánh bay tế ti giương nanh múa vuốt.
Cột sáng huyết sắc lại xuất hiện, hơn nữa hướng Tần Nghiễn An bao trùm xuống dưới.
Mọi người:
* * *
Nháy mắt bị vô số tế ti bao trùm, tế ti như có ý thức muốn chui vào thất khiếu của hắn, muốn đem hắn cắt thành khối vỡ.
Đồng hồ cũng không biết Tần Nghiễn An có bị cắt thành khối vỡ hay không, nó cảm giác mình mau bị cắt nát, ngay cả tinh thạch năng lượng huyết sắc cũng rơi ra, nhanh chóng bị tế ti bao trùm, ngay cả đồng hồ cũng bị cuốn thành vòng tròn.
Tần Nghiễn An có thể bỏ mặc tế ti, nhưng đồng hồ của hắn lại không được, không ai được động tới đồng hồ của hắn!
Tần Nghiễn An đưa tay, muốn bắt được đồng hồ lại bị tế ti dày đặc cuốn lấy, không thể động đậy.
Tần Nghiễn An nổi giận:
- Hống!
Bóng đen khổng lồ thoáng chốc xuất hiện, đuôi dài tráng kiện mạnh mẽ đảo qua, vặn đứt tế ti dây dưa không dứt, móng vuốt sắc bén bắt lấy đồng hồ bị triền quấn, thuận tiện bắt được năng lượng tinh thạch đồ chơi của nó.
Một tiếng rít gào, cánh dơi thật lớn triển khai, kềnh càng phóng lên cao, lao thẳng tới trung tâm đại điện thị huyết đại thành.
Chiến trường đang chém giết, theo một tiếng rít gào đầu tiên của đọa biến thú, mọi người liền bị vây trong trạng thái yên lặng, tất cả đều khiếp sợ nhìn lên kềnh càng trên không – đọa biến thú!
Thật là đọa biến thú!
Vô luận là nhân loại hay thị huyết nhân đều thật kích động, vô luận đọa biến thú thuộc về phương nào, đối với phương khác mà nói chính là đả kích hủy diệt.
Vô luận là chiến trường thế nào, cả hai bên đều chưa từng nghĩ tới sẽ có đọa biến thú tham chiến.
Trên chiến trường thị huyết nhân nhận được mệnh lệnh triệu hồi cao nhất, toàn lực chặn đánh đọa biến thú!
Nhìn thấy thị huyết nhân mang theo quái vật dị hóa cùng cuồng thi nhanh chóng lui lại, nhân loại chiến sĩ đều vẻ mặt mờ mịt, thẳng tới hai vị quân trưởng thét lớn – toàn lực truy kích!
Kết cục chọc giận một con đọa biến thú là gì, thị huyết nhân phi thường rõ ràng, chúng nó lần lượt đối phó Quý Hủ, chưa từng nghĩ tới tiêu diệt một con đọa biến thú, thầm nghĩ buộc nó khôi phục bản tính, rời xa nhân loại.
Thị huyết nhân sẽ không nằm mơ mượn sức đọa biến thú, cũng sẽ không khiến đọa biến thú đứng về phía nhân loại, kết quả hết thảy đều phí công, bị đọa biến thú phẫn nộ một đuôi quất đổ đại điện, toàn bộ công kích dừng trên người con đọa biến thú khổng lồ không tạo được bất cứ thương tổn gì.
Đọa biến thú quanh quẩn một vòng trên không trung, chờ đem đồng hồ cùng đồ chơi của nó đặt lên đầu, lúc này mới rảnh tay thu thập quái vật xấu xí bên dưới – một cái đầu chiếm cứ toàn bộ đại điện bên dưới!
Huyết sắc cột sáng cũng từ đại não kia phát ra tới, tế ti màu đỏ đập hướng đọa biến thú, mang đến ý thức cầu hòa của "chủ não".
Chỉ cần đọa biến thú rời khỏi, không tham dự vào trận chiến tranh này, thị huyết nhân tự nguyện phụng dưỡng hắn làm chủ nhân, mỗi ngày đều sẽ có vô số cảm xúc sợ hãi cùng thịt người thấm đầy cảm xúc sợ hãi dâng lên bên miệng, thị huyết nhân chính là nô bộc trung thành nhất của đọa biến thú!
- Hống!
Quái vật ngay cả cảm tình cũng không có, còn nói gì tới trung thành?
Đuôi dài đầy gai nhọn phá vỡ hư không, một đuôi giáng lên đại não còn đang lải nhải, giống như bổ xuống quả dưa hấu khổng lồ!