Quý Hủ sẽ không khờ dại cho rằng là hành vi cá nhân của Đậu Thận Hàn, nếu như là người nên lo lắng phải là Đậu Thận Vinh, hắn cũng nên đi đón anh trai cùng chị dâu của mình mới đúng, nhưng tới lúc này hắn cũng chưa từng đề cập tới họ, toàn bộ chỉ khuyên nhủ đoàn người Quý Hủ.
Xe thiết giáp quen thuộc chạy tới, Chung Vị Tông xuống xe, chờ chứng kiến người ở chỗ này cũng không cảm thấy ngoài ý muốn. Tối hôm qua là người của Đậu Thận Hàn tới đón, hôm nay nhất định cần tới gặp Quý Hủ.
Chung Vị Tông không tùy tiện tới gần, đứng bên cạnh xe chờ đợi.
Quý Hủ đi hướng hắn:
- Tình huống như thế nào?
Chung Vị Tông nhìn Đậu Thần Hàn, không biết bọn họ bàn chuyện gì, nhìn biểu tình Đậu Thận Hàn thật ngưng trọng, rõ ràng là nói chuyện không thuận lợi.
- Những gì cậu cần chúng tôi có thể hỗ trợ tìm tới một ít, trao đổi thù lao không phải mầm móng trong veo trong tay cậu, bởi vì mầm móng cuối cùng chỉ bán ra cho đại thành, chúng tôi sẽ không dính vô, điều kiện trao đổi của chúng tôi là mời cậu kiến tạo thông đạo trong Tinh hồng chi địa, lúc cần tiêu diệt huyết sắc thiêu thân vương, cũng hi vọng cậu có thể ra tay giúp đỡ.
- Thông đạo như thế nào?
Chung Vị Tông mỉm cười:
- Đến bây giờ còn hoàn hảo, nếu không có huyết sắc thiêu thân vương phá hư, hoàn cảnh trong Tinh hồng chia địa cùng đàn huyết sắc thiêu thân không thể phá hư được thông đạo mà cậu xây, chỉ cần cậu đồng ý, chúng ta tùy thời có thể bắt đầu hành động đánh chết huyết sắc thiêu thân vương.
Quý Hủ gật đầu:
- Đã lấy được bản đồ thành thị bị Tinh hồng chi địa bao phủ?
Chung Vị Tông:
- Suốt đêm đã tìm được dân cư của tòa thành kia vẽ lại, vị trí cụ thể của tiệm châu báu cũng đã xác định.
- Có mấy người có thể hoạt hóa thạch anh?
Chung Vị Tông thở dài:
- Trước mắt có thể điều động chỉ có ba người.
Ba người tuy rằng thiếu nhưng cũng không phải không thể chia sẻ hỏa lực, ít nhất áp lực cũng biến thành nhỏ hơn làm một mình.
Nếu một người có thể kích thích một viên thủy tinh cầu, lực phá hoại cũng đủ xử lý huyết sắc thiêu thân vương, còn có thể cắt giảm một đám huyết sắc thiêu thân đàn, đáng giá thử một lần.
Chung Vị Tông:
- Trừ các cậu ra, chúng tôi cũng sẽ phái người tiến vào, sử dụng nguồn năng lượng phá, tận khả năng tiêu diệt càng nhiều huyết sắc thiêu thân, cũng có thể tận lực bảo hộ an toàn cho các cậu.
- Có thể, sau khi chuẩn bị xong tùy thời gọi tôi.
Nghe được lời chắc chắn, Chung Vị Tông xoay người vừa định đi chuẩn bị, lại bị Quý Hủ gọi lại.
Quý Hủ hạ giọng hỏi:
- Kinh Lĩnh đại thành đã xảy ra chuyện gì? Làm sao lại nghĩ bắt buộc người từ ngoài đến ở lại đại thành?
Trái tim Chung Vị Tông nhảy dựng, hắn từ chỗ quan trên chiếm được một chút tin tức, dù sao đoàn người Quý Hủ quá mức đặc thù, đến từ phía tay khe sâu, là người từ ngoài đến, lời tiên đoán của vị kia chưa từng thất bại qua.
Ý tưởng của hắn cùng quan trên giống nhau, trong dự ngôn người từ ngoài đến, hẳn chính là đoàn người Quý Hủ, nếu có cần bọn họ thật sự sẽ bị cưỡng chế lưu lại, đây cũng là điều mà Chung Vị Tông lo lắng nhất.
Theo hắn tiếp xúc Quý Hủ hai ngày nay mà xem, Quý Hủ nhìn như ôn hòa vô hại, kỳ thật gặp chuyện quyết đoán, ra tay tàn nhẫn, có thực lực có đảm lượng, theo hành động hắn dám vươn người ra cửa sổ ném thạch anh diệt huyết sắc thiêu thân vương là có thể nhìn ra.
Đổi lại là người khác không nói bị hù chết, cũng tuyệt đối không dám mạo hiểm mở cửa sổ phản kích, nhưng Quý Hủ dám, còn để cho hắn thành công tổn thương được huyết sắc thiêu thân vương, chỉ theo điểm này cũng đủ làm Chung Vị Tông lo lắng, nếu mặt trên thật có can đảm cưỡng chế người lưu lại, hắn không chút nghi ngờ Quý Hủ khẳng định dám cứng rắn phản kháng, một khi để cho hắn rời đi, ngày sau tuyệt đối sẽ không trở về.
Đêm qua hắn cùng quan trên phân tích qua tính tình của Quý Hủ, hi vọng có thể đem tình huống phản ánh đi lên, ngàn vạn lần không cần đi tới một bước này, cách làm cưỡng chế lưu người ngu xuẩn, trừ bỏ sẽ đem quan hệ làm cương không có chỗ tốt gì, nếu cần Quý Hủ hỗ trợ, chỉ cần cấp ra đủ chỗ tốt, tin tưởng Quý Hủ sẽ không cự tuyệt, nhưng nhất định không thể cưỡng chế.
- Không có chuyện bắt buộc, đều là nguyên tắc tự nguyện, năng lực kiến tạo cùng sử dụng thạch anh của cậu đều rất hữu dụng, đại thành khẳng định hi vọng cậu có thể lưu lại, trợ giúp đại thành càng tốt càng an toàn hơn.
Chung Vị Tông quan sát phản ứng của Quý Hủ, thấy thần sắc hắn thản nhiên, lại nói:
- Nếu cậu thật sự không muốn lưu lại, xem có thể trợ giúp đại thành xây một đoạn tường thành hoặc là gia cố chẳng hạn, giá cả có thể nói chuyện.
Vẻ mặt Quý Hủ suy tư:
- Đây là ý tứ của anh hay là ý tứ của mặt trên?
- Nếu cậu nguyện ý, tôi sẽ giúp cậu nói chuyện với mặt trên.
- Trước nhìn kỹ hẵng nói.
Quý Hủ còn muốn xem xét rất nhiều, hắn từ chối khéo lời mời của Đậu Thận Hàn, cho hắn hàng mẫu làm sạch dịch cùng mầm móng trong veo, để cho hắn mang về nghiên cứu trước, chờ xác định giá trị hai loại đồ vật này, lại cùng hắn bàn chuyện giao dịch.
Tới lúc này Chung Vị Tông mới biết sự tồn tại của làm sạch dịch, khiếp sợ vô cùng, nhưng nghĩ tới ý tứ của mặt trên hắn cũng bình tĩnh trở lại. Vô luận là làm sạch dịch hay là mầm móng trong veo, đều khó có khả năng chỉ nằm trong tay một vị quân trưởng, sẽ thuộc về cả đại thành, chờ xác định giá trị nhất định sẽ phái chuyên gia đến đàm phán với Quý Hủ.
Để cho tiện Chung Vị Tông cho hắn một bộ di động tạm thời, chỉ có thể gọi điện cùng phát tin tức.
Ba xe lập tức đi nội thành, người của Đậu Thận Hà phái tới lái xe đi theo sau, toàn bộ hành trình bồi chơi cùng trả lời câu hỏi.
Nội thành càng thêm nóng nảy, có không ít cửa hàng làm cho Quý Hủ cảm thấy hứng thú, cuối cùng họ chọn một bãi đỗ xe thu phí, làm cho người ta hỗ trợ trông xe.
Kinh Lĩnh đại thành có hệ thống tiền riêng của mình, mọi người sử dụng văn minh tệ, trực tiếp lấy vật đổi vật không nhiều lắm, nhưng nhóm người Quý Hủ không có tiền, người dẫn đường muốn giúp họ ứng trước nhưng bị hắn từ chối.