Hạ gia là tân quý của Vân Hải thị, Phiền gia là gia tộc nhãn hiệu lâu đời, bọn hắn ban đầu cũng không ai đem Vinh thị đặt vào trong mắt, thẳng tới khi sinh ý liên tiếp bị cướp, cho dù không cướp được cũng muốn phá rối. Vinh thị có tài chính hải ngoại ủng hộ, có đủ lòng tự tin cứng rắn đối mặt với bọn họ, chỉ hai năm ngắn ngủi, Vinh thị đã đứng vững gót chân trong Vân Hải thị.
Phiền Châu trở về phát triển, còn có một nhiệm vụ bí mật, âm thầm chiếu cố Tần bà bà. Lần đầu tiên Phiền Châu xuất hiện bên ngoài tiểu khu, liền phát hiện dị thường, còn có những người khác đang âm thầm giám thị Tần bà bà. Phiền Châu lập tức đem người gọi về, không dám hành động thiếu suy nghĩ, để tránh quấy rầy hành động của Tần Nghiễn An ở nước ngoài.
Quý Hủ thường xuyên cùng Tần bà bà đi siêu thị, tự nhiên cũng bị Phiền Châu chú ý tới, âm thầm điều tra thân phận Quý Hủ không có dị thường, vì vậy mới bảo trì hiện trạng, không tuỳ tiện quấy rầy.
Đoạn thời gian Tần bà bà qua đời, là thời gian công ty bận rộn nhất, chờ hắn rảnh tay phái người đi Thanh Giang thị mới biết tin tức này, hắn lập tức liên hệ với nước ngoài nhưng không liên hệ được với Tần Nghiễn An.
Sau cuối thời, hắn vốn nghĩ Tần Nghiễn An bị nhốt ở nước ngoài, không ngờ hắn đã về nước trước đó.
Biết thân phận Quý Hủ, cũng chỉ biết tầm quan trọng của Quý Hủ đối với Tần Nghiễn An, dù sao ở nước ngoài suốt tám năm, đều là Quý Hủ chăm sóc Tần bà bà, cũng là hắn giúp cho bà mồ yên mả đẹp, nói trắng ra là một cháu trai khác của bà.
Bất kể là đệ đệ ruột hay tình đệ đệ, Quý Hủ cũng thật đặc biệt với Tần Nghiễn An, khó trách Quý Hủ có thể làm yên lòng sự điên cuồng cùng thô bạo của Tần Nghiễn An.
Quý Hủ rất nhanh đi vào nhà xưởng, chứng kiến tình hình bên trong, cũng không hề nhăn mày, chỉ lộ ra vẻ kinh ngạc, không thấy chút e ngại.
Quý Hủ cũng không ngờ có thể cải trang xe tân tài liệu lại là một nhà máy hóa chất dị hóa đây?
Cả nhà xưởng giống như bị huyết sắc bao trùm, mặt đất cùng vách tường giống như bị một tầng màng nhau thai bao phủ, bên dưới tầng màng là mạch máu màu đỏ rậm rạp.
Trong nhà xưởng là từng dãy kềnh càng, chúng nó từng là trang bị dụng cụ, hiện giờ trang bị đã cùng huyết nhục nhân loại dung hợp, trang bị không chỉ có ý thức, còn có da thịt màu hồng, mỗi trang bị dị hóa đều có ít nhất hơn mười đầu người, mỗi trang bị đều do đầu người dị hóa thể thao tác.
Quý Hủ đứng bên cạnh đợi, rất nhanh một đám linh kiện đã được chế tạo ra, rơi xuống giỏ linh kiện bên dưới, chờ chứa đầy công nhân lập tức đổi giỏ mới tiếp tục chứa đựng.
Quý Hủ cầm trong tay quan sát, rất giống linh kiện kim loại, nhưng không phải kim loại thuần tuý, đây chính là tân tài liệu đặc hữu của căn cứ Vinh thị.
Quý Hủ đi một vòng, mỗi cỗ máy đều đang vận hành, không có điện, năng lượng của những cỗ máy này từ đâu đến?
Quý Hủ ngẩng đầu nhìn lên trên, chứng kiến phía trên treo từng dãy đồ vật giống như là đèn, nguồn sáng từ nơi đó phát ra.
Quý Hủ hỏi nam nhân luôn đi theo bên người:
- Đó cũng là đèn do nhà xưởng tạo ra?
Tần Nghiễn An nhìn qua Phiền Châu.
- Phải, một ít vật nhỏ cần chiếu sáng.
- Dùng năng lượng gì?
- Năng lượng tinh thạch.
- Các anh nghiên cứu trang bị thay đổi năng lượng?
Phiền Châu đáp:
- Vừa nghiên cứu ra được vài ngày, phía trước chúng tôi cũng dùng điện hơi nước, sau đó ông chủ kiên trì, muốn chúng tôi sử dụng năng lượng tinh hạch, trải qua vô số lần thực nghiệm rốt cục nghiên cứu ra trang bị thay đổi năng lượng.