Khuôn mặt anh tuấn của nam nhân bị lớp vảy màu đen bao trùm hơn phân nửa, nếu còn tiếp tục như vậy, hắn cũng sắp hoàn toàn đọa biến.
Đọa biến như vậy là không ngăn cản được, từng dị hóa nhân cùng đọa biến vật đều sẽ lao về hướng vực sâu, bọn hắn có thể làm chính là tận khả năng lùi lại bước chân rơi vào vực sâu.
Quý Hủ cảm nhận được nam nhân khắc chế cùng thống khổ, vội vàng cởi dây an toàn nghiêng người qua ôm lấy hắn.
- Anh làm sao vậy? Đừng tức giận đừng tức giận, em không sao, em bây giờ không phải vẫn tốt sao?
Móng vuốt sắc bén cẩn thận ôm lấy người trong lòng, đem mặt chôn vùi trong cổ của đối phương, hấp thu hương vị cùng độ ấm.
Cảm xúc luống cuống cùng thị huyết bị hương vị quen thuộc làm yên lòng, thanh âm trầm thấp áp lực truyền tới:
- Thính Thính, em suy nghĩ thế nào? Thời gian của anh không nhiều lắm, anh muốn làm bạn trai em.
Quý Hủ ôm lấy sau gáy nam nhân, đụng tới lớp vảy băng sương, trái tim hung hăng run rẩy, cảm xúc khủng hoảng vừa dâng lên liền bị hắn ngăn chặn chặt chẽ.
- Đừng nói nhảm, anh sẽ không thay đổi thành đọa biến thú không có ý thức, em sẽ cùng anh.
Nam nhân không có nói lời thật với Quý Hủ, hắn biểu hiện bộ dạng bên ngoài chính là bộ dạng mà Quý Hủ có thể thừa nhận.
Đọa biến vẫn luôn tiếp tục, đoạn thời gian hắn rời khỏi trấn Bạch Loan càng hoàn toàn phóng túng buông tha cho chính mình, trình độ đọa biến mỗi ngày đều tăng trưởng.
Hắn không dám nói với Quý Hủ, hắn sợ Quý Hủ sợ hãi, hắn phải dùng hết toàn lực mới có thể duy trì biểu tượng hiện tại.
Nam nhân cố chấp lặp lại:
- Anh muốn làm bạn trai em.
Vừa nghĩ tới những gì Chu Toại Hành cùng Từ Thầm đã làm với Quý Hủ, hắn chỉ muốn thúc đẩy cảm xúc sợ hãi của bọn hắn, làm cho toàn thân huyết nhục của bọn hắn đều tràn ngập hương vị sợ hãi, tiếp tục từng miếng từng miếng làm thịt bọn hắn.. Không được, mình là nhân loại, không phải là quái vật, không thể ăn người..
Thân thể nam nhân run rẩy, hai tay ôm chặt người trong lòng, chặt tới mức Quý Hủ cảm giác xương cốt của mình đều bị cắt đứt.
Quý Hủ vỗ nhẹ sau lưng nam nhân, hết sức làm yên lòng:
- Được, anh là bạn trai của em, anh đã theo đuổi được em.
Cảm xúc bạo ngược điên cuồng phát sinh giống như bị bấm nút tạm dừng, nam nhân ngây người ngẩng đầu, có chút không kịp hiểu rõ.
Lòng bàn tay ấm áp của Quý Hủ ôm lên khuôn mặt đầy vảy của nam nhân:
- Em cảm thấy chúng ta thật thích hợp, có thể thử kết giao.
Những lời này Quý Hủ đã sớm muốn nói, là do nam nhân muốn theo lưu trình theo đuổi, vậy mình chiều ý hắn mà thôi đi.
Nam nhân nở nụ cười, đồng tử dựng thẳng màu vàng biến thành bầu dục.
Móng vuốt nhẹ ôm sau gáy Quý Hủ, hai người kề cận sát nhau, chóp mũi kề nhau, thở dây dưa:
- Anh có thể hôn em sao?
Thân thể gắt gao kề nhau, có thể cảm nhận được nhịp tim kịch liệt lẫn nhau, Quý Hủ vừa bực mình vừa buồn cười:
- Loại chuyện này còn cần hỏi sao?
Quý Hủ chủ động hôn lên môi đối phương, hai tay nam nhân buộc chặt, muốn làm sâu sắc nụ hôn này, thần sắc chợt biến đổi, nghiêng phắt đầu dùng móng vuốt che mũi miệng của mình.
Quý Hủ thò đầu ra nhìn:
- Làm sao vậy?
Nam nhân nghiêng người không cho Quý Hủ nhìn xem, tay buông ra:
- Không có việc gì, em ngồi trở lại đi, đừng nhìn anh.
Quý Hủ:
- ..
- Mới vừa thành bạn trai lại không cho em nhìn sao?
Tần Nghiễn An:
- Không phải..
Quý Hủ ôm vai hắn xoay người hắn trở lại:
- Cho em xem làm sao vậy?
Móng vuốt che khuất miệng mũi, thanh âm rầu rĩ truyền tới:
- Đừng nhìn, em sẽ sợ..
- Ngay cả đọa biến thú chân chính em còn từng thấy qua, em sẽ sợ anh sao?
Quý Hủ kéo ra móng vuốt, mũi của nam nhân không có chút dị thường nào, chỉ có..
- Sợ hãi sao?
Nam nhân mở miệng, lộ ra răng nanh bén nhọn dày đặc, có thể thoải mái xé nát huyết nhục cắn đứt khung xương, răng nanh sắc bén của đọa biến thú!
Quý Hủ lắc đầu, thần sắc ngơ ngẩn nhìn miệng nam nhân.
Quý Hủ ý thức được mình xem nhẹ một vấn đề thật nghiêm trọng, hắn không biết Tần Nghiễn An chân chính đọa biến tới trình độ nào, toàn thân che kín vảy, móng vuốt cùng những bộ phận lộ ra cho hắn xem, vậy những chỗ không muốn cho hắn nhìn thấy đây?
Quý Hủ ngồi lại tại chỗ, thanh âm nặng trĩu.
- Từ giờ trở đi, không được tiếp tục dùng năng lực đọa biến.
Tần Nghiễn An:
- ..
Đây là bị hù sợ đi?
- Không phải không sử dụng năng lực thì sẽ không đọa biến.
Quý Hủ hít sâu một hơi ôm chầm lấy nam nhân.
- Tần Nghiễn An, hoàn toàn đọa biến không thể tránh né, nếu quả thật khống chế không nổi, anh phải đáp ứng em, nhất định phải bảo vệ ý thức của mình. Em không có kinh nghiệm đọa biến, nhưng em biết toàn dị thái, em trải qua, bất kỳ tình huống nào cũng không được buông tha cho chính mình, anh phải nhớ kỹ mình là một con người, vô luận biến thành cái dạng gì, anh cuối cùng đều có thể biến trở về nhân loại.
- Đừng quên em đang đợi anh, em sẽ luôn luôn chờ anh, đáp ứng em.
Nam nhân hôn lên mặt hắn, thanh âm trầm lặng:
- Anh đáp ứng em, anh chắc chắn sẽ không quên em.
Chờ trạng thái đọa biến của Tần Nghiễn An biến mất, xe lại khởi hành.
Hiện tại bọn họ đang ở thành tây, nhưng còn chưa tìm được vị trí của Minh Nhật căn cứ.
Tần Nghiễn An hạ cửa kính xe lái xe theo cảm xúc, tìm tới căn cứ Minh Nhật.
So sánh ra tường vây căn cứ Minh Nhật là tốt nhất trong mấy căn cứ bọn họ nhìn thấy, độ dày cùng độ cao đều tốt lắm, dùng bùn đất gỗ nhưng lại có vẻ không quá rắn chắc.
Xe đi vòng quanh tường quấn tới trước cửa chính, nơi đó có người thủ vệ, nhìn thấy có xe đi qua liền kinh ngạc, theo sau có người đi tới hỏi tình huống.