Quý Hủ nói:
- Thạch anh là do tôi tư nhân thu thập, không cần ý đặc biệt đi tìm, nếu gặp được thì mang về, tìm tôi đổi đồ vật cần dùng.
Việc thuận tay, mọi người không có dị nghị.
Hết thảy chuẩn bị thỏa đáng, lên xe xuất phát, mỗi xe đều kéo theo toa xe, tranh thủ chở về càng nhiều vật tư.
Bốn xe vận tải, Quý Hủ cùng Tần Nghiễn An một chiếc, Trình Mạch cùng Trì Ánh một chiếc, Phạm Lâm cùng Chung Trì tự lái một xe đi bệnh viện đón lão Nhiêu, thuận tiện báo cho Trịnh bác sĩ cùng hai y tá, căn cứ đã đón người nhà còn sống sót của bọn họ đi căn cứ.
Duy nhất không còn người thân sống sót là y tá tên Vạn Linh, biết ông bà nội đều biến thành quái vật, nàng khóc nức nở, tuy rằng đã có chuẩn bị tâm lý nhưng vẫn rất khó thừa nhận.
Trịnh bác sĩ do dự nói:
- Tôi muốn gặp mặt mẹ của tôi, không biết có phương tiện hay không?
Không tận mắt nhìn thấy, người khác nói thế nào hắn cũng không thể chân chính yên tâm.
Quý Hủ nói:
- Chờ tôi trở lại rồi nói sau.
Cửa bệnh viện khóa lại, đoàn người xuất phát đi Thanh Giang thị, lần này đến bệnh viện cảm giác số lượng cuồng thi thiếu rất nhiều, niêm phong vẫn có hiệu quả, nhưng vẫn có tai họa ngầm.
Lão Nhiêu cùng lên xe, mục đích là đi tìm con trai cùng con dâu của mình.
Tốc độ xe rất nhanh, toàn bộ cuồng thi vọt ra giữa đường đều bị đánh bay, bốn xe vận tải một đường không ngừng tiến nhanh vào Thanh Giang thị.
Mấy ngày thời gian, Thanh Giang thị thoạt nhìn càng thêm rách nát, nguyên bản kiến trúc hoàn hảo cũng sụp đổ không ít. Tuy kiến trúc không còn rắn chắc như dĩ vãng, nhưng cũng không tới nỗi tự mình sụp đổ, trừ hi bị ngoại lực làm ảnh hưởng.
Mỗi khi nghỉ ngơi Quý Hủ đều xây dựng mô hình tường vây trong thế giới ý thức, tường vây cũng không cao, phạm vi không lớn, chỉ ngăn trở cuồng thi lúc khuân vác vật tư, sau khi rời đi liền phong hóa, không cần quá cao quá dày.
Tiến vào Thanh Giang thị không lâu, bọn họ liền nhìn thấy vật tư – xe đạp công cộng ven đường, nhân lực cùng điện lực đều có.
Quý Hủ thả ra một vòng tường vây, đem khu vực này vây lại.
Mọi người xuống xe giải quyết cuồng thi bị vây trong tường, đem xe khiêng lên xe vận tải, chỉ tính số lượng cũng đủ cho căn cứ sử dụng.
Phong hóa tường vây, đoàn người tiếp tục đi tới, một đường đi một đường thu thập vật tư.
Trên đường gặp được một đại siêu thị, tường thuỷ tinh cùng cửa đều vỡ vụn, cửa có cuồng thi ra vào, bên trong hẳn không có người sống sót, vật tư vẫn còn.
Xe vận tải chặn ngang cửa siêu thị, Quý Hủ vây ra một phạm vi, mọi người xuống xe rửa sạch cuồng thi, vài người cẩn thận đi vào siêu thị, đồ vật còn không ít, cũng may trong siêu thị ngoại trừ cuồng thi cũng không thấy quái vật dị hóa.
Rửa sạch xong cuồng thi mọi người nhanh chóng khuân vác đồ vật, có không ít gạo, bột mì cùng muối ăn, mặc kệ ăn mòn thế nào trước mang về rồi hãy nói.
Khi đi tới trong cùng mọi người mới phát hiện ở góc trần nhà có một động lớn, hoàn toàn không giống như là tự sụp mà bên dưới cũng không có bã vụn.
Vài người đều dừng động tác, ngừng thở, chỉ cảm thấy không ổn.
Quý Hủ ra hiệu làm cho mọi người lặng lẽ lui về phía sau, nhanh chóng rời khỏi siêu thị, Quý Hủ phong hóa tường vây lên xe rời đi.
Chờ an toàn rời khỏi, mọi người mới nhẹ nhàng thở ra.
Dưới tình huống cúp điện, ánh sáng trong siêu thị hôn ám, nơi góc trần nhà có một cái động lớn, đích xác thật dễ dàng bị người xem nhẹ. Điều này rất nguy hiểm, khi mọi người đang cho rằng siêu thị an toàn, quái vật lại đột nhiên từ trên giáng xuống đánh lén sau lưng, tất nhiên sẽ xuất hiện thương vong, cũng may không có thứ gì xuất hiện.
Vì thế lúc sau cần rửa sạch sân bãi, mọi người càng thêm cẩn thận.
Trên đường gặp được trạm xăng dầu niêm phong, đoàn xe đem toàn bộ thùng chứa đầy, lại một lần nữa niêm phong, tiếp tục xuất phát. Càng đi vào nội thành số lượng cuồng thi càng nhiều, dọc đường còn bị một dị quái thể mọc rất nhiều chân đuổi theo chạy mấy ngã tư, thật vất vả mới vung lắc được nó.
Mật độ quái vật dị hóa rất cao, đoàn người còn chưa dừng xe, đi thẳng tới tiểu khu của nhà Trình Mạch, lần này xe vận tải có kéo theo toa xe, trực tiếp đem vật tư từ cửa sổ bỏ vào trong xe, giảm đi bước khuân vác.