Quý Hủ nói:
- Tôi tin tưởng lời anh nói là thật, anh cũng không cần phải gạt tôi, nhưng anh làm sao có thể xác định khu an toàn thật sự nằm ở Kinh Lĩnh? Cuối thời như vậy, căn bản không phải nhân lực có thể tiên đoán trước được đi?
Điểm này Đậu Thận Vinh đích xác không có biện pháp xác định, nếu sớm định ra Kinh Lĩnh xuất hiện nguy hiểm gì khó thể đoán trước, khu an toàn nhất định sẽ đổi vị trí, lúc sau cần chuyển dời đi đâu Đậu Thận Hàn không có biện pháp thông tri hắn, Đậu Thận Vinh cũng không có cách nào biết được.
Đậu Thận Vinh nhìn căn cứ Hải Tân thị, hắn không cách nào làm cho người khác đi mạo hiểm, nếu như hắn mua được một chiếc xe tải trong tay Quý Hủ, tiếp tục nuôi cấy một dị hóa nhân có thể sử dụng thạch anh lưu lại Hải Tân thị, hắn có thể tự mình mang theo làm sạch dịch đi qua.
Đậu Thận Vinh nhìn vợ mình đang khóc thảm thiết, đoán được trong hộp bị niêm phong kia là đầu người của ai, hắn vỗ nhẹ sau lưng vợ, âm thầm an ủi, hắn biết Nghê Lệnh Hi là một người thật lý trí, nàng sẽ khóc là vì chứng kiến một màn Nghê Thiếu Ngu bị giết.
Bọn họ đều hiểu rõ ràng Nghê Thiếu Ngu không còn là đứa em trai đơn thuần của họ, nhưng nhìn thấy quái vật dùng thân thể em trai bị giết chết, loại kích thích này nói là đau đớn khoét tâm cũng không đủ, thân nhân đối mặt trường hợp như vậy quả thật là rất khó nhận.
Nghê Lệnh Hi chính vì tỉnh táo biết đó là quái vật, vì vậy mới không đi ngăn cản, cho dù vô cùng thống khổ nhưng vẫn không ngăn được nước mắt, nàng lại không nói gì, nhìn Quý Hủ đem đầu người niêm phong.
Đậu Thận Vinh nhìn hộp niêm phong bị ném xuống đất:
- Lộ Thừa Nguyên, nếu các người đã chạy trốn, thì tại sao muốn trở về? Là đại thành của các người có chỉ thị gì mới sao?
Thanh âm Lộ Thừa Nguyên âm trầm truyền tới:
- Đậu Thận Vinh, tao vốn biết lưu trữ mày sớm muộn sẽ hỏng việc, mạng của mày rất cứng ngắc, muốn thu dọn mày mà không lưu dấu vết quả thật có chút khó khăn.
- Tao không nghĩ tới kế hoạch lại nhanh như vậy bị bại lộ, nếu đã như vậy thì toàn bộ rửa sạch sẽ, chỉ cần có thành trì có thể ở lại, sớm muộn sẽ có nhân loại còn may mắn sống sót vào ở, bọn hắn càng nghe lời hơn tụi mày. Đáng tiếc a, ngàn tính vạn tính lại bỏ sót sự chưởng khống đối với một con đọa biến thú, không nên, đọa biến thú không có khả năng bị khống chế, rốt cục là chỗ nào có vấn đề..
Quý Hủ một cước đá vào hộp niêm phong ngăn cản nó nói tiếp, Tần Nghiễn An cũng không phải đọa biến thú bình thường, bản thể là người! Hắn không phải là quái vật!
Ánh mắt Đậu Thận Vinh thay đổi, nhìn tiểu phi hành thú ngồi xổm trên vai Quý Hủ. Hắn sớm phát hiện tiểu phi hành thú này không đơn thuần là "toàn dị thái", trừ bỏ chưa từng gặp qua toàn dị thái cường đại như vậy, cũng chưa từng gặp qua toàn dị thái thân cận nhân loại cùng biết nghe lời như thế.
Đậu Thận Vinh cũng không biết đọa biến thú là tồn tại như thế nào, hắn nhìn thấy đọa biến thú có thể nghiền áp thị huyết nhân, ngay cả thị huyết nhân nhắc tới đều đặt ở cấp bậc nguy hiểm cao nhất, thậm chí còn dùng từ "bạo ngược thị sát" đủ thấy được đọa biến thú cường đại cùng không thể khống.
Chỉ có một con như vậy lại làm cho thị huyết nhân nghĩ đủ biện pháp cũng không giải quyết được, lại vô cùng thân cận Quý Hủ, một người một thú mỗi ngày như hình với bóng, phi thường thân mật.
Trừ bỏ đọa biến thú đặc thù, Quý Hủ cũng khác biệt với những dị hóa nhân khác, đến bây giờ Đậu Thận Vinh còn chưa nghĩ ra, Quý Hủ làm sao trước tiên biết Hi Vọng thành gặp nguy hiểm?
Nếu bọn họ trở về muộn một chút, người sống sót còn chưa rút lui khỏi phỏng chừng đều phải táng thân trong Hi Vọng thành. Quý Hủ thả xuống tường vây cũng rất đúng lúc, vì vậy mới đem cuồng thi đàn thuận lợi ngăn trở bên ngoài.
Trong lòng Đậu Thận Vinh không ngừng xoay chuyển, trên mặt lại không biểu lộ chút nào:
- Lộ Thừa Nguyên, ý của ông là nhân loại đại thành chống lại thị huyết nhân đại thành, nhân loại tất bại?
Lộ Thừa Nguyên:
- Đây là chuyện không thể nghi ngờ, nhân loại đại thành cũng không chắc chắn như tụi mày tưởng tượng.
Đậu Thận Vinh nhìn Quý Hủ, Quý Hủ cũng vừa nhìn qua, tiếp xúc ánh mắt lẫn nhau.
Quý Hủ chợt hiểu, Đậu Thận Vinh là dùng lời nói dẫn dụ tin tức, hắn muốn biết nhân loại đại thành có tồn tại hay không, nếu Lộ Thừa Nguyên thật sự tiếp thu tin tức của những thị huyết nhân khác, nhất định sẽ có tin tức của nhân loại đại thành.
Hắn đã đoán đúng, nhân loại quả thật có đại thành tồn tại, mà đại thành này không phải người sống sót có thể tạo dựng lên, chỉ có phía chính phủ mới có năng lực như thế, tập hợp toàn bộ dị hóa nhân cường đại kiến tạo một tòa siêu cấp đại thành bao che người sống sót, nếu không làm sao có đủ sức đánh một trận với thị huyết đại thành?
Thị huyết nhân đại thành, bọn hắn đều tận mắt nhìn thấy, thật lớn, đồ sộ!
Đậu Thận Vinh một mực nhìn Quý Hủ, hắn hi vọng Quý Hủ có thể đi nhân loại đại thành, mang theo hai cái đầu thị huyết nhân, làm sạch dịch cùng mầm móng trong veo, tuyệt đối có trọng dụng đối với nhân loại đại thành.
Quý Hủ thở ra một hơi thật dài:
- Vậy chúng tôi đi nhân loại đại thành nhìn xem đi.
Đậu Thận Vinh nhẹ nhàng thở ra, Lộ Thừa Nguyên trầm mặc.
Quý Hủ nhấc lên hai hộp niêm phong:
- Đầu người hữu dụng như vậy cũng không thể lãng phí, tao mang tụi mày đi nhân loại đại thành, nhìn xem có thể bán cái giá tốt hay không.
Lộ Thừa Nguyên mở miệng:
- Mày không đến được nhân loại đại thành.
Quý Hủ:
- Đó là vì mày không biết xe của tao tốt bao nhiêu, đường xa thế nào đều có thể đến được.
Lộ Thừa Nguyên:
- Mày không thể tưởng tượng được nguy hiểm dọc đường sẽ ra sao.
Quý Hủ:
- Không sợ, tao có anh của tao thôi.
Quý Hủ:
- Xem ra tụi mày rất sợ anh của tao, anh của tao như vậy, một con có thể tiêu diệt thị huyết đại thành sao?
Lộ Thừa Nguyên:
- Thị huyết nhân không nằm trong danh sách thức ăn của đọa biến thú săn bắt, không có khả năng diệt thành.
Quý Hủ chậc lưỡi, đúng vậy, thị huyết nhân không có cảm xúc dao động, đọa biến thú hoàn toàn không có hứng thú đối với chúng nó, liệp sát đều là trực tiếp nghiền bạo, lười mở miệng, huyết nhục khẳng định phi thường khó ăn.
Đi ra không bao xa, Quý Hủ đem hai hộp niêm phong ném xuống đất.
- Quá nặng, Đậu đội trưởng, phiền toái tìm xe cho tôi.
Một đám dị hóa nhân đi cùng im lặng, nhìn tiểu thân thể nhỏ gầy của Quý Hủ cầm theo hai đầu người, vừa đi vừa nói chuyện, không có người nào dám bước lên hỗ trợ, toàn bộ đều yên lặng đi theo phía sau, thẳng tới khi Quý Hủ đem hai hộp niêm phong ném xuống.
Có dị hóa nhân nhanh chóng chạy tới lái xe, Quý Hủ nhìn thân xe rách nát, lên xuống xe đều phải cẩn thận, sợ lỡ tay bẻ gãy luôn tay lái, quả thật là không mắt thấy.